Chương 113

Từ sau khi Tô Cảnh gặp tai nạn, Lục Tri Mẫn đã từ chức, một lòng ở nhà chăm sóc cho sức khỏe của chồng, thế mà những vết thương khác trên người anh đã khỏi rồi, chỉ mỗi chức năng tìиɧ ɖu͙© xuất hiện vấn đề.
Vấn đề này đối với tất cả những người đàn ông bình thường mà nói đều là vấn đề vô cùng lớn, tuy rằng Tô Cảnh là một người cao lãnh lạnh nhạt, nhưng anh cũng sẽ để ý.
Lúc ấy hai người đều không vui, Tô Cảnh buồn bực về cơ thể mình, cô lo lắng cho anh, trong nhà từ đầu đến cuối đều như có áp suất thấp.
Vừa hay ba chồng Tô Chí Dũng cũng mắc chút bệnh, Lục Tri Mẫn muốn trong nhà có thêm chút khí người, thế là đề nghị đón ba chồng về nhà ở, từ sau khi kết hôn, ba chồng thỉnh thoảng sẽ ở lại, nhưng số lần không nhiều, trải qua chuyện lần này, Tô Chí Dũng coi như là ở chung với bọn họ, vì để giành ra không gian cho hai người trẻ, Tô Chí Dũng chọn ngủ ở tầng một.
Nhưng Tô Chí Dũng đến cũng không thể làm quan hệ của hai người trở lại bình thường, ngược lại còn ngày càng lạnh nhạt, Tô Cảnh bắt đầu ngủ ở thư phòng, tiến triển này làm Lục Tri Mẫn cảm thấy tuyệt vọng.
Khi tuyệt vọng rồi chuyện gì cũng muốn thử, cô nói chuyện chồng không thể cương với ba chồng, sau khi ba chồng biết, biểu cảm có hơi cổ quái, hỏi cô một số điều kỳ quái: “Vậy nên nói, hai vợ chồng con, hơn nửa năm rồi không làm tìm sao?”
Ba chồng trực tiếp nói ra chữ làʍ t̠ìиɦ làm Lục Tri Mẫn cảm thấy ngượng ngùng, nhưng cô vẫn gật gật đầu, đỏ mặt nói: “Bác sĩ cho rằng là vấn đề tâm lý, sau đó đến gặp bác sĩ tâm lý cũng không có hiệu quả gì, nói chúng con phải thường xuyên luyện tập, kích…. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút.”
Dáng vẻ của ba chồng thâm trầm, lời nói ra lại trần trụi, ông nói: “Không cứng lên được, không có cách nào cắm huyệt, vậy con đã từng giúp nó khẩu giao chưa, liếʍ cho nó một chút?”
“Đã… Đã từng thử rồi, không được, hơn nữa anh ấy cũng không muốn.”
Tuy rằng ba chồng mang dáng vẻ đứng đắn bàn luận vấn đề với cô, nhưng Lục Tri Mẫn luôn cảm thấy, với quan hệ của hai người, không nên nói về chuyện chi tiết như thế này, thế mà ba chồng lại không cảm thấy có gì không ổn.
“Không cương được còn không phối hợp điều trị, ta tìm cơ hội nói với nói.” Tô Chí Dũng rất có dáng vẻ của phụ huynh, sau đó lại an ủi Lục Tri Mẫn: “Người trưởng thành đều có nhu cầu du͙© vọиɠ bình thường, đúng là khổ cho con rồi, nhịn lâu như vậy.”
Lục Tri Mẫn đỏ mặt: “Con không sao, thật đấy.”
Cô cũng ngại nói với ba chồng, cho dù Tô Cảnh không xảy ra tai nạn, số lần hai người họ làʍ t̠ìиɦ cũng không nhiều, một tháng cũng chỉ có hai ba lần, hơn nữa lần nào Lục Tri Mẫn cũng cảm thấy không được tận hứng, không phải là do chồng không giữ lâu, chỉ là cảm thấy thiếu đi một chút tình thú.
Sau nhiều lần nói chuyện như vậy, quan hệ của Lục Tri Mẫn và ba chồng thân mật hơn rất nhiều, khi ba chồng ở nhà, nói chuyện với cô cũng nhiều, điều này làm Lục Tri Mẫn cảm thấy thả lỏng hơn.
Ba chồng là một phú hào thành công, từ sau khi mẹ chồng qua đời thì vẫn luôn đơn thân, có điều người có địa vị thân phận giống ông, bên cạnh không thiếu người bầu bạn.
Hôm ấy chỉ có hai người ăn cơm tối, Lục Tri Mẫn thấy ba chồng buồn bực không vui, thế là hỏi ông bị làm sao, ba chồng thở dài nói: “Phụ nữ các con đúng là khó hầu hạ.”
Nghe thấy lời oán hận của ông, Lục Tri Mẫn cảm thấy buồn cười: “Cãi nhau với bạn gái sao?”
Ba chồng nhìn cô, nói: “Ừ, chính là chút chuyện trên giường đó, lần nào cũng chê bai ta thô lỗ, nhưng ta thấy rõ ràng cô ta rất sướиɠ, một buổi tối cũng chỉ làm ba bốn lần, cô ta nói không chịu nổi, ta chơi một chút đồ chơi tình thú với cô ta, cô ta cũng không phối hợp, vậy nên hôm nay ta chia tay với cô ta, nếu như đời sống tìиɧ ɖu͙© không hài hòa, vấn đề rất lớn.”
Lục Tri Mẫn đỏ mặt, cô không nghĩ ba chồng lại trực tiếp bàn luận về chuyện này với mình, một buổi tối làm ba bốn lần, còn dùng đồ chơi tình thú, cô nghe mà tim đập thình thịch, bên dưới thế mà lại bắt đầu chảy nước.
Cô biết mình nên kết thúc chủ đề này, ba chồng thẳng tuột cũng thôi đi, mình vẫn nên tránh hiềm nghi, nhưng ma xui qury khiến cô lại tiếp lời ông: “Ba bốn lần cũng không tính là nhiều, sao lại không chịu nổi, bạn gái ba tìm quý giá quá rồi.”
Ba chồng nhấp một ngụm rượu vang, hỏi cô: “Vậy bình thường làm mấy lần con mới không chịu nổi?”
Sắc mặt Lục Tri Mẫn còn đỏ hơn cả rượu vang, cô ôm gương mặt đỏ bừng nói: “Chúng ta đổi chủ đề khác đi.”
Tô Chí Dũng lắc ly rượu vang, cụp mắt nhìn hai chân ở dưới bàn của cô, thấy hai chân cô khép lại rất chặt, còn hơi cọ sát.
Đây là đang động tình rồi.
Tô Chí Dũng: “Không thể nói làm mấy lần, vậy đã từng chơi đồ chơi tìиɧ ɖu͙© chưa? Trứng rung gậy rung các loại ấy.”
Lúc này Lục Tri Mẫn ngượng đến nỗi không ngồi yên nữa, đứng dậy trực tiếp chạy lên tầng.
Tô Chí Dũng thấy người bị chọc đến nỗi chạy đi rồi, có hơi tiếc nuối thở dài, ông nhìn chằm chằm ly rượu Lục Tri Mẫn đã uống qua, vươn tay cầm lấy, sau đó thè đầu lưỡi liếʍ lên trên, tự nói một mình: “Giải quyết trong một lần thì tốt? Hay là từ từ lên kế hoạch thì tốt đây? Nhưng ta có chút không đợi được nữa rồi.”
Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Tô Cảnh có chướng ngại không cương lên được, nhưng anh hình như là tự mình từ bỏ chữa trị, cả ngày chạy đông chạy tây, không phải là họp hành thì là giao lưu, cả một tháng không ở nhà được mấy ngày, cho dù sắp đến tết rồi cũng như vậy.
Dù sao thời gian Tô Chí Dũng ở nhà cùng Lục Tri Mẫn càng nhiều hơn, Tô Chí Dũng hình như cũng đã nói với con trai, nhưng lại bị con trai không để ý đến.
Mấy hôm tết, cũng là ba chồng con dâu hai người cùng nhau đón, các loại tập tục khi ăn tết họ đều cùng nhau làm một lượt, hiệu quả cũng tương đối không tồi.
Ngày cuối năm, Lục Tri Mẫn chu đáo chuẩn bị quà tặng cho ba chồng, Tô Chí Dũng không có gì khác tặng cô, chỉ đưa một tấm thẻ, nói bên trong có hai triệu, bảo cô cầm đi tiêu, không còn thì lại nói với ông, Lục Tri Mẫn không biết nên nói gì mới được.
Sau đó hai người cùng nhau ở trong phòng khách đón giao thừa, trước 12 giờ chuẩn bị lên tầng, lúc này ba chồng mới lấy quà đã chuẩn bị từ trước ra đưa cho cô, còn nói cô trở về phòng rồi hãy mở.
Lục Tri Mẫn trở về phòng, xé bọc hộp quà tinh xảo ra, nhìn thấy thứ bên trong thì lập tức bị dọa sợ, thế mà lại là một cây dươиɠ ѵậŧ giả to lớn, bên cạnh là trứng rung màu đen tinh xảo.
Trời ạ, ba chồng thế mà lại tặng cô món quà dâʍ đãиɠ như vậy!
Thế này… Sau này cô còn đối mặt với ba chồng như thế nào nữa.
Vào lúc Lục Tri Mẫn không biết phải làm thế nào, Tô Chí Dũng gửi tin nhắn cho cô, hỏi: “Có biết dùng không?”
Lục Tri Mẫn đỏ mặt trả lời: “Ba, sao ba lại đưa cho con thứ đồ như vậy, như này cũng quá…”
Câu trả lời của Tô Chí Dũng lại vô cùng đứng đắn, ông nói: “Ta chỉ cảm thấy con cần nó.”
“Ba, chúng ta đừng nói cái này nữa, có được không?”
Thế mà lại không tán được, Tô Chí Dũng có hơi buồn bực, nhẫn nại cũng dần dần mất hết.
Mùng ba Tô Chí Dũng ra ngoài xã giao, khi được đưa về nhà, cả người đều say bí tỉ, Lục Tri Mẫn rất bất lực, vội ra vội vào hầu hạ ông.
Vào lúc Lục Tri Mẫn đỡ ba chồng lên giường, cơ thể cô đột nhiên bị một lực kéo xuống, trực tiếp ngã lên giường của ba chồng.
Đợi đến khi Lục Tri Mẫn hoàn hồn lại, hai tay cô đã bị Tô Chí Dũng dùng khăn cổ trói lại!
“Ba, ba đang làm gì vậy?”
Tô Chí Dũng cười không có ý tốt, phủ người xuống nói với cô: “Làm con.”

Bình luận

Để lại bình luận