Chương 113

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 113

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thẩm Thanh Hiên phản ứng lại trước, nhanh chóng từ trên sô pha đứng dậy, sau đó giữ chặt cánh tay Chân Úc kéo cô lên từ trên sô pha.
Quý Lệ Dung tới thật không đúng lúc, hai người nhanh chóng sửa sang lại chính mình.
Quý Lệ Dung cầm đïện thoại gọi cho Thẩm Thanh Hiên, tiếng chuông di động mỏng manh truyền đến từ phòng ngủ, lúc này cửa phòng xem phim mở ra.
Thẩm Thanh Hiên gọi một tiếng mẹ.
Anh đứng trước mặt Chân Úc, ngăn trở Chân Úc.
Chân Úc tránh sau lưng anh cũng thấp giọng gọi một tiếng mẹ.
Quý Lệ Dung nhìn mặt Thẩm Thanh Hiên cùng Chân Úc ở phía sau anh, người từng trải có gì không hiểu chứ.
“Mẹ tới không đúng lúc rồi.”
Thẩm Thanh Hiên nói “Mẹ, lần sau mẹ tới thì thông báo trước cho con một tiếng.”
“Mẹ chỉ là tiện đường đi ngang qua thôi, mẹ gọi hai cuộc cho các con cũng không ai nghe, mẹ có chút lo lắng nên đi qua nhìn xem. Sao nào, có phải con cảm thấy mẹ con làm vướng bận con không? Gây trở ngại cho vợ chồng nhỏ các con thân thiết? Nhà của con trai mình mẹ cũng không thể tới sao?”
“Mẹ, con đã lớn rồi, cũng có vợ rồi, nhiều khi không tiện, tránh cho mọi người thấy xấu hổ.”
“Có phải con thấy hối hận vì đã lấy dấu vân tay của mẹ rồi không? Mẹ cũng không có xấu hổ, con còn ghét bỏ mẹ con?”
Quý Lệ Dung đối với hành vi có vợ liền quên mẹ này của Thẩm Thanh Hiên, tỏ vẻ không thể chấp nhận được.
Chân Úc ở phía sau kéo kéo quần áo Thẩm Thanh Hiên, nhỏ giọng nói với Quý Lệ Dung “Mẹ, anh ấy không phải có ý này, mẹ đừng hiểu lầm.”
Lúc này Quý Lệ Dung mới thấy rõ bộ dáng của Chân Úc, mặt đỏ bừng, tóc tau hỗn độn, môi hơi sưng, trên cổ có dấu vết ái muội, quần áo trên người bị cởi hai nút áo, trên ngực lộ ra mảng lớn da thịt, rấthươռg diễm.
Nhìn vậy, khiến bà có chút xấu hổ.
Cái dạng này, có thể thấy khi bà đến, bọn họ ở bên tɾong có bao nhiêu kịch liệt.
Là bà không biết điềụ
“Được rồi, tối nay là do mẹ quá nhàm ċһán, mẹ đây liền đi.”
Cũng chưa đến 8 giờ, có thể trách bà sao? Cặp vợ chồng này rốt cuộc tình cảm có bao nhiêu tốt, sớm như vậy đã vội vã làm việc này.
Thẩm Thanh Hiên tiến lên vài bước đang muốn giữ mẹ mình lại, mới vừa đi được hai bước chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt tối sầm, thân thể mất cân bằng té ngã trên đất.
Dọa Chân Úc hét lên một tiếng.
“Thẩm Thanh Hiên ”
Thẩm Thanh Hiên hôn mê bất tỉnh.
Điều này khiến Chân Úc và Quý Lệ Dung đều sợ hãi.
Quý Lệ Dung lập tức gọi đïện thoại cho bác sĩ gia đình, bảo bọn họ mang theo đội ngũ tới nhà cứu người.
Sau đó lại run rẩy bấm số gọi cho Thẩm Chí Hưng bảo ông nhanh chạy tới đây.
Chân Úc cũng gọi 120 cấp cứụ
Nhân viên cấp cứu tới trước, giúp Thẩm Thanh Hiên làm kiểm tra, phán đoán không có nguy hiểm đến tính mạng.
Đội ngũ bác sĩ Gia đình cũng đã đến.
Bọn họ mang theo nhiều dụng͟͟ cụ kiểm tra khác nhau, rấtnhanh đã biến phòng ngủ thành phòng bệnh.
Bắt đầu tiến hành các loại kiểm tra đo lường với Thẩm Thanh Hiên.
Chân Úc và Quý Lệ Dung kinh hồn chưa định, cũng may Thẩm Chí Hưng tới nơi, sự vững vàng của ông làm Chân Úc và Quý Lệ Dung dần dần bình tĩnh lại.
……
Bác sĩ tiêm cho Thẩm Thanh Hiên một mũi, không bao lâu anh liền tỉnh lại.
Thẩm Thanh Hiên nhìn thấy Chân Úc và ba mẹ đều ở đây, bộ dáng quan tâm lo lắng của bọn họ, ¢hắc lại chuyện bé xé ra to.
“Đừng lo lắng, thân thẻ của con con là người hiểu rõ nhất, không có vấn đề gì đâụ”
Quý Lệ Dung vừa tức vừa đau lòng.
“Có vấn đề hay không phải để bác sĩ Tào nói mới tính, con cũng không phải bác sĩ, con lại cứ thế liền té xỉu, con, con muốn hù chết mẹ con sao ”
Bà chỉ có một đứa con trai này, Thẩm Thanh Hiên còn trẻ như vậy, nếu thật siw xảy ra chuyện gì, bà sẽ không chịu nổi.
Bác sĩ gia đình Tào Đạt Minh nói “Tôi đã làm kiểm tra tổng thể cho Thẩm tiên sinh rồi, yên tâm, vấn đề không lớn, cậu ấy chỉ là quá mệt nhọc, áp lực công việc lớn, dạ dày cũng có chút vấn đề, sau này bổi bổ thân thể một chút là có thể hồi phục̶.”
Tào Đạt Minh là bác sĩ gia đình của Thẩm gia, cũng có chút giao tình với Thẩm Thanh Hiên, anh ta biết chuyện Thẩm Thanh Hiên thiếu một quả thận, còn làm phẫu thuật buộc ga rô, một năm trước Thẩm Thanh Hiên đã nói với anh ta, mọi chuyện không thể để ba mẹ anh biết, bảo anh ta giúp anh giấu giếm.
Những lời vừa rồi anh ta nói hoàn toàn không phải nói dối, Thẩm Thanh Hiên quả thật là vì mệt nhọc quá độ mà ngất đi.
Sau khi để những người khác rời khỏi phòng, Tào Đạt Minh nói với Thẩm Thanh Hiên.
“Cậu nên chú ý tới thân thể của mình hơn, ℭường độ công việc của cậu quá lớn, hơn nữa hiện giờ cậu chỉ có một quả thận, sinh hoạt vợ chồng phải tiết chế.”
Thẩm Thanh Hiên không thèm để ý.
“Không chết được.”
Sau đó anh nói “Lần trước xuấtngoại, tôi đã làm giải phẫu phụcthông, hiện tại đang cố gắng có con.”
Tào Đạt Minh không nói lên nói “Cậu mới vừa làm giải phẫu phụcthông, nên bồi dưỡng thân thể thật tốt, chăm sóc tốt cơ thể xong rồi có con. Cậu đã không còn là thanh niên 18 tuổi nữa, cứ tiếp tục như vậy thân thể cậu sẽ càng ngày càng suy yếu, đừng quá ỷ lại vào sự khoẻ ma͙nh của bản thân. Hãy suy nghĩ cho người nhà nhiều hơn, vừa rồi khi tôi thấy sắc mặt vợ cậu bị doạ đến trắng bạch đó, nếu cậu thật sự quan tâm cô ấy thì nên chăm sóc bản thân thật tốt.”
Thẩm Thanh Hiên nhíu mày, sau đó nghĩ lại mặt mày liền giãn ra, trên mặt lại lộ ra một chút ý cười.
Chân Úc bị dọa sợ, vậy có thể chứng minh cô bắt đầu để ý tới mình rồi không?

Bình luận

Để lại bình luận