Chương 114

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 114

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong nháy mắt, tinh dịch đậm đặc từ bên trong thẳng một đường chảy xuống, bụng dưới lập tức trở nên hư không, khoái cảm ngứa ngáy làm cô muốn lên đỉnh, nét mặt thoáng cái đỏ hồng, tất cả biểu tình đều được hắn thu hết vào trong mắt, mắng cô một tiếng tao hóa.

Tinh dịch làm trên đùi ướt đẫm, từng giọt nhiễu ở trên cỏ, đó đều là do bọn họ bắn vào, rất nhiều, đè bụng xuống chờ đến lúc không còn chảy ra nữa. Lúc này Hứa Tân mới kéo quần xuống, nâng mông cô lên, xoa xoa cây gậy nửa mềm của mình sau đó mới nhét vào.

Hắn cũng không tính sẽ thao cô, khoé miệng kéo lên một nụ cười khiến cô sợ khiếp.

“Cho em thứ tốt này, ông đây đã nhịn cả một buổi sáng, đã chờ không nổi muốn tiểu ở bên trong em rồi, xem như rốt cuộc cũng bắt được cơ hội.”

Vân Tô Tô trừng lớn hai mắt, lắc đầu xin tha “Chủ nhân…….Không, đừng tiểu vào trong mà, cầu xin người chủ nhân, đừng mà!”

“Đừng mẹ nó nói lời vô nghĩa, ngậm miệng lại!”

Dứt lời, dòng nước chảy xiết liền bắn vào trong, lực đạo lớn bắt đầu cọ rửa thịt non, hắn vẫn luôn hướng tới chỗ sâu nhất mà rót vào, bụng cô như có thể cảm nhận được tốc độ phình lên, vốn dĩ trong bụng trống không, lại lần nữa trở nên trướng đau khó chịu.

“Huhu chủ nhân, chủ nhân aaa……Chủ nhân!”

Cô bật khóc, nhưng lại không dám giãy giụa quá mạnh, đỡ bờ vai của hắn khóc đến thở hồng hộc, Hứa Tân không hề quan tâm tới lời xin tha của cô, chỉ lo bản thân đang bắn nước tiểu tới chỗ sâu bên trong, lượng nước rót vào ngày càng nhiều, làm cái bụng cô căng phồng lên, chờ đến khi hắn rút ra, lại dùng nút lọ lấp kín lần nữa.

Cô ôm bụng đau đến không thốt nổi nên lời, Hứa Tân càn rỡ khóe miệng nâng lên, đè bả vai cô nhấn xuống “Quỳ xuống, liếm sạch sẽ!”

Cô nức nở bị hắn ấn mạnh xuống dưới, há miệng liếm láp dương vật sắp cứng của hắn, cầu xin hắn đừng thao miệng mình, tiếp sau liền an phận mà liếm xong cây gậy của hắn, nước miếng dính ướt làm thân gậy sáng bóng.

Hắn kéo cô tới gần, cô liên tục cầu xin tha thứ “Bụng trướng quá, thật sự không được đâu chủ nhân, cầu xin người, cầu xin người……..”

Cái bụng phồng lên kéo theo cảm giác đau muốn chết, hai chân cô run rẩy gần như đứng dậy không nổi, Hứa Tân kéo cô lại, kéo quần lên liếc mắt lườm cô một cái.

“Tự mình đi WC thải ra đi.”

“Hức cảm ơn chủ nhân, cảm ơn chủ nhân.”

Đôi mắt khóc đến sưng đỏ, Hứa Tân nhìn cô khóc đáng thương như vậy cũng liền buông tha, thấy cô đỡ tường từ từ đi về phía trước, tay thì che bụng, tựa như phụ nữ mang thai.

Hắn môi mỏng mím chặt, ánh mắt hẹp dài dường như nghĩ tới cái gì đó, thoáng lóe lên tia sáng.

Nếu mang thai thật cũng không tồi, mỗi ngày nhìn cô bị thao lớn bụng, không cần dùng tới thuốc cũng có thể tiết sữa.

Vân Tô Tô đi tới nhà vệ sinh, rút nút lọ ra, nước tiểu bên trong liền ào ào chảy xuống, cô vừa khóc vừa lau nước mắt, không dám khóc quá lớn, rõ ràng cảm thấy cực kỳ tủi thân nhưng cũng không dám có một câu oán trách.

Rửa tay xong chuẩn bị đi ra ngoài, ngoài cửa đột nhiên có một nữ sinh đi vào còn đụng trúng cô một cái, do mất đà nên cô lùi về sau hai bước, phải đỡ vách tường mới không té ngã, cô ta có mái tóc rất dài, tóc mái dày cộm che lại đôi mắt, nhìn không rõ cặp mắt kia.

Nhưng cô ta một câu xin lỗi cũng chưa nói đã đi vào nhà vệ sinh rồi.

“Thực xin lỗi……” Vân Tô Tô theo bản năng nói, nhưng cô ta dường như cũng không nghe thấy, lúc này cô mới cúi đầu đi ra ngoài.

Tan học không bao lâu, có nữ sinh đi đến đưa cho cô một cái tập tài liệu nói là của giáo viên đưa, còn chỉ vào cửa nói “Vừa rồi có một ủy viên tới đưa cái này bảo tôi đem đến cho cậu, còn nói là cậu đem nó đến câu lạc bộ bắn cung ấy.”

“Câu lạc bộ……bắn cung?”

Nghĩ cô có lẽ không biết, nên cô nàng nói sơ cho cô vị trí nơi đó.

Gần như sẽ không có giáo viên nào bảo cô làm chuyện này, khả năng, cũng chỉ có năm người kia.

Cô nhận mệnh mà đi tìm câu lạc bộ kia.

Lầu một khu dạy học một tòa nhà khác, trên cửa có dán bảng tên phía trên là bốn chữ cái to đùng đề câu lạc bộ bắn cung, cửa sổ cũng đang để mở, cô nhẹ tay kéo cửa đi vào, xung quanh có rất nhiều dụng cụ bắn cung, còn có mũi tên thật, mũi tên còn sắc bén vô cùng, treo ở trên tường làm lòng người sinh ra sợ hãi.

Trên sân là một cái tatami thật lớn, điểm tận cùng bên trong treo bia ngắm, cô đi xung quanh bốn phía tìm người, lúc này từ trong góc truyền đến tiếng bước chân, Hứa Tân nhìn thấy cô đầu tiên là nhíu mày một cái.

“Em sao lại đến đây?”

“Có, có người kêu tôi tới nơi này…..Đưa đồ.”

Cô giơ tập tài liệu trong tay lên, lại phát hiện bên trong trống không, chỉ là một cái bìa sách, còn lại không có gì hết.

Cạch!

Cửa phía sau chợt đóng lại, cô hoảng hốt chạy hai bước tới phía trước, mang theo nỗi khiếp sợ không thôi, cửa lớn thế mà tự mình đóng lại.

Hứa Tân đi nhanh tới kéo cô qua một bên “Ai kêu em lại đây? Tôi không có gọi.”

“Không, tôi không biết.”

Khóe mắt hắn đột nhiên liếc thấy một góc cửa sổ, ánh sáng sắc bén của mũi tên chợt lóe, trong phút chốc thầm kêu không ổn, lập tức nhanh nhẹn kéo cô né qua một bên.

“Nằm sấp xuống!”

Vân Tô Tô cứng đờ tại chỗ, bị biểu tình kinh hãi trên mặt hắn dọa sợ, cả người đột nhiên bị hắn ôm lấy, sau lưng bất ngờ bay tới một cái mũi tên từ ngoài cửa sổ bắn vào, xé toạt không khí, thẳng tắp cắm ở trên vai hắn.

“A…..”

Cánh tay ôm cô bỗng đau đến thắt lại, bàn tay dịch xuống bảo vệ phần đầu cô, mơ hồ lại nghe thấy âm thanh kéo cung.

Ngoài cửa sổ, một trận gió thu thổi quét tới, tóc mái dày cộm bị thổi nhẹ bay lên, lộ ra một cặp mắt cá chết như không hề có sức sống, nữ sinh tư thế thẳng tắp, hai chân dịch ra, sống lưng dựng thẳng, tóc dài tới eo xõa ở sau lưng, cô ta lần thứ hai kéo cung, đầu ngón tay nắm mũi tên thả ra, nhắm tới bả vai còn lại của người bên trong mà bắn.

Bình luận (0)

Để lại bình luận