Chương 1142

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1142

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Anh biết mình không thể ngăn cản cô, cho nên: “Bà xã, em đồng ý với anh, em nhất định sẽ bình an tới gặp anh, còn có Hinh Nhã.”
Cô cảm nhận được sự lo lắng của anh cho nên cô chỉ nở cười: “Em biết.”
Cúp điện thoại, Lãnh Nhược Băng cũng đã chuẩn bị xong tất cả trang bị, nhanh chóng xuất phát trong bóng đêm.
Phố lớn ngõ nhỏ đều là binh lính của Ngụy Uy, cô không thể đi vào thần điện một mình cho nên cô thâm nhập từ cống thoát nước của biệt thự nhà Nam Cung. Cô là đặc công, đã có ký ức chính xác về các tuyến đường ở kinh thành Tây Lăng cho nên cô biết phải làm như thế nào mới có thể đến thần điện nhanh nhất.
Ai có thể nghĩ tới, một cô gái xinh đẹp như vậy vì cứu người mà cam tâm tình nguyện đi ở dưới cống thoát nước ẩm thấp hôi thối không nhìn thấy năm ngón tay chứ.
Hành tẩu ở dưới cống ngầm tại kinh thành Tây Lăng, cô mặc một bộ quần áo bó màu đen, áo khoác màu đen là áo khoác lớn, chân thì đi ủng da lớn màu đen, mái tóc dài xinh đẹp tuyệt trần được buộc ở sau ót, trên mặt mang đeo chiếc mặt nạ màu bạc, nửa mặt thiên thần, nửa mặt ác quỷ.
Hỏi tại sao cô lại mặc chiếc áo khoác lớn như vậy, bởi vì như vậy cô có thể mang theo nhiều đạn và súng ống hơn. Trên dưới trong ngoài chiếc áo khoác của cô có mười mấy cái túi, bên trong mỗi cái túi lại chứa những chiếc súng ống dài ngắn khác nhau, ngay cả phần đai lưng của bộ quần áo bó cũng được cắm rất nhiều dao.
Cô vào lúc này đã quay về năm năm trước, cô chính là một đặc công xuất chúng.
Dưới chân là nước bẩn chảy qua cuồn cuộn, giày da của cô đã ngăn cản nước bẩn ở bên ngoài thật tốt, không thể không nói, cô đã chuẩn bị đúng thứ.
Dưới cống thoát nước đen như mực, đèn pin là thứ duy nhất soi sáng đường cho cô, mùi ẩm ướt, hôi thối xông ở đây vào mũi cô, tiếng chân đạp vào mặt nước va vào tường bê tông rồi vang trở lại tạo thành hồi âm vang vọng khiến không gian này càng trở nên rùng rợn hơn.
Đương nhiên, tất cả những điều này đều không thể ngăn cản bước tiến của cô, tốc độ của cô cũng nhanh hơn tốc độ đi bộ thông thường. Cô không muốn chậm trễ một giây nào cả, không phải là cô đang thi chạy với thời gian mà là đang đi chạy với tính mạng của Tư Không Ngự, tiềm năng của cô đã vượt xa bình thường.
Cô nhớ kỹ mọi ngóc ngách cho nên cô đã đặt bom từ xa vào những vị trí thích hợp để đánh Tây Lăng Sưởng cùng Ngụy Uy khiến bọn họ trở tay không kịp.
Cô dùng khoảng thời gian ngắn hơn những lần chiến đấu khác tiến nhập thần điện, leo ra từ một chiếc giếng đã bị bịt kín miệng, nghiêm túc lắng nghe một chút động tĩnh sau đó đánh giá được quân đội của Tây Lăng Sưởng còn chưa đánh vào hậu điện, cho nên cô không vội đi tìm Tư Không Ngự mà chạy về phía hình lao, nửa đường vừa lúc bắt gặp Lâm Mạn Như cùng Arthur đang áp giải Tây Lăng Thiến Tuyết cùng Mạc Khải Thành.

“Nhược Băng!” Lâm Mạn Như cùng Arthur đều vừa mừng vừa sợ: “Sao cô lại ở đây?”
Khi thấy nước đọng dưới chân Lãnh Nhược Băng, lại ngửi thấy mùi hôi thối trên người cô thì hai người lập tức hiểu ra cô đã tiến vào từ đâu, bọn họ đều cảm động đến mức đỏ cả vành mắt. Bọn họ đều biết cống thoát nước gian khó nguy hiểm như thế nào, chỉ hơi không cẩn thận là có thể gặp nguy hiểm.
Lúc này, tiếng súng đã càng ngày càng ngày đến gần, Lãnh Nhược Băng biết, Tây Lăng Sưởng cùng Ngụy Uy đã giết vào rồi, cho nên cô nhanh chóng ra lệnh: “Giao Tây Lăng Thiến Tuyết cùng Mạc Khải Thành cho tôi, hai người đi giải quyết người ở cửa phía sau, tôi đã sắp xếp máy bay tiếp ứng cho chúng ta, lát nữa chúng ta sẽ gặp lại ở trước cửa rồi bay về phía biển lánh nạn trước.”
“Được.” Lâm Mạn Như cùng Arthur cũng không chần chờ mà lập tức làm theo lệnh của Lãnh Nhược Băng, bởi vì bọn họ hoàn toàn tin tưởng cô có năng lực có chuẩn bị.

Bình luận (0)

Để lại bình luận