Chương 115

“Nàng có cái này từ đâu?”

Nữ hoàng chưa hết kinh ngạc, há hốc miệng.

Hoàng hậu lại không để ý đến người, chỉ cúi đầu nhìn vào gương, vụng về đeo lên, sau đó mới chậm rãi trở về giường.

“Ta muốn con bé, dù có người ở bên, ta cũng muốn.”

Hoàng cung trong đêm đen, đèn còn chưa được thắp sáng, trong bóng tối, hai mắt Hoàng hậu lại sáng một cách kỳ lạ.

“Nói với ta làm gì?

Sao ta có thể thỏa mãn được nàng, mà thậm chí ta còn không buồn để mắt.”

Nữ hoàng khẽ hừ một cái, quay đầu đi.

“Vậy ta xin khấu đầu cảm tạ bệ hạ.”

“Thế nhân đều nói đương kim Hoàng hậu của ta khiêm cung lễ nhượng, không biết để bọn họ nhìn thấy bộ dạng này của nàng thì có tự cho mình hai bạt tai không?”

Ninh An đang dựa vào lòng Nữ hoàng, đương nhiên Hoàng hậu không thích điều này.

Nàng vươn tay vuốt ve người Ninh An, tiến lại gần.

Đột nhiên Ninh An phát hiện mình bị kẹp giữa hai người không thể động đậy, vú bự mềm mại của hai người dán lên trước và sau của nàng, khiến nàng được truyền hơi ấm, nhưng đồng thời cũng khiến nàng không thở nổi.

Hơn nữa, không hiểu sao nàng lại cảm giác hai cái miệng trước sau dưới thân bị căng ra.

Mẫu hoàng ở phía sau thì đương nhiên nàng biết rõ, nhưng tại sao…?

Ninh An hoảng sợ muốn xác nhận dưới thân thế nào, nhưng hai người trước sau nàng không muốn cho nàng cơ hội nàng, nàng còn chưa kịp cúi đầu, cơ thể đã nhẹ bẫng, được bế lên.

Hơi thở của hai người phả lên cổ nàng, cơ thể kề cận dính lấy nhau.

“Ưm…”

Ninh An cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của Nữ hoàng sau lưng mình,

“Bé cưng ôm được ta không?

Muốn đổi qua chỗ ta không?”

“Không.”

Hoàng hậu lạnh lùng nói.

Ninh An ngẩn ngơ mặc cho hai người giằng co, tận đến khi bên dưới của nàng chạm vào hai thứ to lớn chênh lệch nhiệt độ, nàng mới giật mình như tỉnh khỏi mộng.

Ninh An đã đoán ra được Hoàng hậu đang đeo thứ gì, đồ chơi này, không phải nàng chưa từng được nhìn thấy, nhưng lại là lần đầu tiên sử dụng.

“Khoan đã Hoàng hậu nương nương.”

Trong tình thế cấp bách, Ninh An kêu lên, cho rằng có thể ngăn Hoàng hậu lại, nhưng rõ ràng Nữ hoàng ở phía sau lại không muốn thế, bất mãn cọ cái mũi lên gáy nàng.

Ninh An đã đoán được hai người muốn làm gì, hai người.

Một người đeo đồ cọ lên cơ thể mẫn cảm của nàng.

Ninh An cố giữa bình tĩnh:

“Chẳng phải mới nãy nói sẽ nghe theo ý của ngươi ư?”

Tiểu Đế Cơ nhìn Hoàng hậu cúi đầu né tránh ánh mắt của mình, nhưng Nữ hoàng sau lưng nàng lại không hiểu cho:

“Cái khác còn được chứ cái này không do Ninh Nhi quyết định.”

Nàng bị nâng lên, bị đâm chọc, cơ thể nàng tựa như tơ liễu tung bay trong không trung, mà cánh tay trắng nõn của nàng thì đã bủn rủn, run rẩy cố gắng giữ thăng bằng.

Nhìn hai người trước sau không chịu buồn tha, Ninh An hối hận trước sự mềm lòng cả tin của mình, khoác hai tay lên cổ Hoàng hậu.

Mà sau đó nàng mới biết, cuộc yêu ngọt ngào chỉ vừa chính thức bắt đầu.

Bình luận

Để lại bình luận