Chương 115

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 115

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tiểu Thanh thở dài “Tiểu thư, cô nên nói với tôi sớm một chút, một mình giữ trong lòng buồn bực cỡ nào.”
Từ mùa xuân tới nay Nghi Thành vẫn luôn khô hạn, mãi đến lập hạ hôm nay mới nghênh đón trận mưa chân chính, mà trận mưa to tám ngày này, đã mưa bốn ngày.
Tiểu Thanh nhận nguyên liệu nấu ăn tươi mới từ sân trước trở về, nói với Minh San bờ sông phía tây Nghi Thành đang lũ lụt, thôn trang và đồng ruộng đều ngập nước, cuộc sống của dân chúng đã khổ càng thêm khổ.
Phủ lớn soái ở chỗ cao, nhưng thật ra không có cảm giác gì nhưng phần lớn trong thành phố đều trũng, gần như đều ngập nước.
“Mấy ngày nay lớn soái hẳn là bận chuyện này.” Tiểu Thanh nói.
Lúc này Minh San mới nhớ tới, cha đã mấy ngày không trèo cửa sổ vào phòng cô, xem ra thật sự rất bận.
Cô nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói “Ông trời, mưa rơi đủ thì mau dừng lại đi, thương dân chúng một chút.”
Ông trời không nghe được, vẫn chảy ào ào.
Mấy ngày mưa rơi khiến ban đêm trở nên lạnh lẽo, ban đêm Minh San thêm chăn cho mẹ, nhìn cô ấy ngủ mới trở về phòng.
Lúc này mưa nhỏ hơn một chút, tí tách rơi lên trên mái nhà bằng ngói, phát ra tiếng vang sàn sạt.
Minh San cởi áσ ngoài, thổi tắt ngọn đèn dầu, sờ soạng lên giường.
Nằm xuống một lúc lâu vẫn nghe thấy tiếng mưa rơi, mãi mà không đi vào giấc ngủ.
Đột nhiên cô nghe thấy bùm một tiếng, từ trong sân ngoài cửa sổ truyền tới.
Cô ngồi dậy im lặng nhìn về phía cửa sổ, chỉ một lát sau cửa sổ mở ra, có một bóng dáng cao lớn thuần thục tiến vào.
“Cha?” Minh San nhỏ giọng gọi một câu.
“Ừm, muộn như vậy còn chưa ngủ à?” Thích Kỳ Niên vừa tiến vào lập tức cởi quần áo, đợi đi đến mép giường hắn đã cởi sạch mình, lại cởi giày, vén chăn của Minh San lên chui vào.
Minh San bị hắn kéo vào trong lòng mới phát hiện hắn đã trần trụi cả người, gương mặt lập tức nóng bừng, xấu hổ buồn bực nói
“Sao cha lại như vậy.”
Thích Kỳ Niên động tay động chân cởi đồ ngủ của cô, lẩm bẩm nói
“Cha làm sao? Nhiều ngày không gặp như thế, côn thịt của cha nhớ con đều sắp nổ tung.”
Sau khi nói xong hắn ở trong chăn đẩy hông, dùng côn thịt thô dài cọ cô.
Minh San ở trong chăn không ngừng trốn tránh, nhưng vẫn bị hắn cởi sạch.
Hai người sờ soạng giãy giụa trên giường.
“Tiểu tổ tông con ngoan một chút, để cha thao một lần trước, cha đã mấy ngày không chợp mắt, lúc này không có sức lực ầm ĩ với con.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận