Chương 116

Đèn tường ấm áp bao phủ cả chiếc giường, Du Linh bụng lớn cùng anh ôm nhau nằm đó, cô nhắm mắt lại, nhẹ nhàng vuốt ve đầu Kỳ Lạc, tùy ý để mút vú của mình giống như đang cho một lớn bảo bú sữa vậy.
Kỳ Lạc tay xoa bóp một bên vú khác của Du Linh, hiện giờ tay anh đã bao không được vú lớn của cô, khi anh xoa bóp chúng nó thì đầṳ vú càng thêm no căng, đồng thời còn có thể thấy sữa trắng ẩn ẩn ở đầṳ vú.
Du Linh bị anh sắc tình xoa nắn mút vào như vậy, dần dần rên ɾỉ, mới vừa rồi đã cao trào thế nhưng lúc này lại muốn rồi.
Kỳ Lạc buông vú Du Linh ra, duỗi tay đi xuống, sờ đến giữa hai bắp đùi, nhẹ nhàng vuốt ve nơi lầy lội bất kham giữa hai chân Du Linh, sau đó đứng dậy, buông lỏng núm vú đang ngậm trong miệng ra, đôi tay chống ở bên người Du Linh, sau đó vòng ra sau lưng cô.
“Anh……”
Du Linh nằm nghiêng nên hiện tại xoay người cũng rất khó khăn, cô chỉ có thể bảo trì cái tư thế này, trần trụi toàn thân, quay đầu lại nhìn Kỳ Lạc.
Cô thấy anh cởi bỏ đi quần áo, cũng toàn thân trần trụi nằm nghiêng ở sau lưng cô, sau đó nhẹ nâng một bên đùi, từ sau lưng, chậm rãi cắm vào âm huyệt.
“Như vậy thoải mái sao?”
Kỳ Lạc hướng bên trong thâm nhập sâu một chút, ở sau tai Du Linh hỏi cảm thụ của cô.
Du Linh gật gật đầu, nhẹ “Ân” một tiếng, Kỳ Lạc lại hướng vào trong huyệt đỉnh sau một chút.
Sau đó, Kỳ Lạc lại hỏi, “Như vậy thì sao? Sâu như vậy có thể chứ?”
“Có thể, anh.”
Du Linh lại khẽ lên tiếng, cô cùng anh nằm nghiêng ở trên giường làm t̠ình với tư thế này so với tư thế đứng vừa nãy sâu hơn rất nhiều.
Nhưng Kỳ Lạc vẫn luôn rất cẩn thận, dương vật chỉ dám cắm vào một nửa, liền cũng không dám vào sâu hơn nữa, anh sợ hiện giờ Du Linh thừa nhận không được.
Ngoài cửa sổ đêm đã khuya, gió thổi vào trong viện làm cây cối chạc cây hoảng loạn, xung quanh tối đen chỉ còn lại một đoàn ánh sáng trên giường, một người đàn ông thân hình tinh kiện , ôm một cô gái bụng lớn, anh ở phía sau cô, nhẹ nhàng luật động.
Du Linh một chân bị nâng lên gác ở trên đùi anh, trong tiếng vong tình rên ɾỉ của cô, chỉ cảm thấy ngón tay bị cái gì đó cột chặt, đôi mắt đang mê man vì tình du͙c mở ra, giơ tay lên thình lình thấy được ở trên ngón tay là một chiếc nhẫn cưới.
“Anh? Đây là?”
Du Linh quay đầu lại nhìn Kỳ Lạc ở sau lưng, anh hôn lên môi cô, lại buông ra, một bên ở trong cơ thể Du Linh đưa đẩy, một bên để Du Linh ngắm một chút chiếc nhẫn cưới nam ở trên ngón tay anh, thâm tình nói
“Anh cũng có, anh có hẹn giáo đường bên này, nói là có thể giúp chúng ta tổ chức một hôn lễ, tuy rằng chỉ là trên hình thức nhưng mà Linh Linh… Gả cho anh đi, được không?”
Hai người bọn họ hộ khẩu đều ở trong nước, không có cách nào từ trên hộ khẩu trở thành người một nhà, nên bọn họ ở nơi này đến giáo đường kết hôn, nơi này sẽ thừa nhận quan hệ hôn nhân của bọn họ.
Tuy rằng hôn lễ của bọn họ sẽ không có người thân tới, nhưng Kỳ Lạc có liên hệ với bọn con khỉ, nên hôn lễ sẽ không quá quạnh quẽ.
Ít nhất, sẽ không làm Du Linh cảm thấy toàn bộ giáo đường cũng chỉ có hai người cô và anh.
Du Linh nửa ngày không nói gì, quay đầu lại nhìn vào trong mắt anh, tích tụ nước mắt.
Kỳ Lạc liền dừng lại việc thao cô, thực nghiêm túc nhìn Du Linh, cố ý hỏi
“Em khóc là không đồng ý sao?”
“Không phải nha.”
Du Linh vội vàng lắc đầu, nước mắt bay loạn.
“Em, em phải gả cho anh, làm vợ của anh, em muốn.”
Cô đã nói rồi phải gả cho Kỳ Lạc, trước kia cũng có kế hoạch cùng Kỳ Lạc xuất ngoại, hai người ở nước ngoài kết hôn, như thế nào sẽ không đồng ý chứ?
Nhất định phải đồng ý, khẳng định là đồng ý.

Bình luận

Để lại bình luận