Chương 116

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 116

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sau khi cậu ta rời đi, Từ Mục lại đi tới, hạ thân vải đen rõ ràng bị dâm thủy thấm ướt, dâm thủy chảy xuống cặp đùi, thấm vào trong tất đùi màu đen. Từ Mục đỏ mặt cười đi tới phục vụ bạn: “Tiếp theo, con bò tinh sẽ thêm nước sốt tinh dịch mới vắt vào đĩa thức ăn của chủ nhân.”

Từ Mục xoa dương vật to lớn cứng ngắc của mình, rút ​​ống thông tiểu ở phía trước ra, trừng mắt nhìn đĩa cơm trứng ốp la phía trước. Ngậm trong miệng cái còi đeo trên cổ rồi thổi, tinh dịch run rẩy chảy ra từ dương vật vô dụng kia. Từ Mục run rẩy cầm dương vật của mình, vẽ ra một hình trái tim trên cái đĩa cơm, sau khi vẽ xong, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa đã phịch ngồi xuống. Tuy may mắn là vận động viên thể thao sức khỏe rất tốt, nhưng khóe mắt sớm đã đỏ hoe, hắn ta thở hổn hển và nói: “Hô… tinh dịch mới vắt đã được thêm vào món cơm trứng ốp la… Mời quý khách thưởng thức… Chúc quý khách ngon miệng.”

Bạn nhìn món cơm trứng ốp la sốt tinh dịch trước mặt và nếm thử. Nó có vị rất ngon. Vừa thưởng thức cà phê trứng với sữa tươi mới vắt, vừa ăn cơm trứng ốp la với tinh dịch. Bạn cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Quán cà phê như này thật sự không tệ a, dịch vụ của một số nhân viên cũng khá tốt, bạn cảm thấy có thể đến đây thường xuyên trong tương lai.

Sau khi ăn xong bữa ăn đã yêu cầu, Lục Vân lại bò đến và nhờ bạn nhét tờ tiền giấy vào lỗ đít của hắn ta, mặc dù bạn thấy có chút kì lạ nhưng vẫn đút vào lỗ đít mềm mại của hắn. Thuận thế đút vào rút ra vài lần khiến con đĩ nhỏ bật ra tiếng khóc nức nở, bạn lúc này mới mỉm cười và xua tay.

Lúc đầu, bạn còn định lần sau sẽ ghé lại, nhưng vừa bước ra khỏi cổng quán cà phê, bạn đột nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, suy nghĩ trong chốc lát dừng lại, chợt quên mất lý do mình đến và đứng ở đây.

Kỳ lạ… Hình như mình đang đi dạo trong khuôn viên trường, sao mình lại đến được cái xó xỉnh hẻo lánh này?

Bạn gãi gãi đầu, tự hỏi hình như mình đã ăn gì đó, bụng căng lên, đến giờ ăn rõ ràng là không thấy đói.

Thật là lạ, bạn nghĩ về nó, nhưng bạn cảm thấy sự cáu kỉnh, mệt nhọc ngày hôm nay đã biến mất, có thể đi bộ khiến bạn cảm thấy nhẹ nhàng và sảng khoái, nghĩ về điều đó, bạn về ký túc xá, và quyết định quay lại và tiếp tục ôn tập luận án.

Trong mơ hồ, bạn cảm thấy rằng bạn đã có một giấc mơ ngắn nhưng dễ chịu vào buổi chiều hôm nay.

Năm thứ nhất đại học kết thúc thuận lợi, học hành, sự nghiệp, tình duyên của Lục Tục đều nở rộ, cuộc sống cũng tương đối dễ chịu hơn.

Thời gian đã đến tháng sáu một lần nữa, và tháng sáu này vừa vặn là lễ kỷ niệm 50 năm của trường đại học A. Phía trường đại học A quyết định tổ chức một lễ kỷ niệm hoành tráng.

Năm nay, rất nhiều sinh viên xuất sắc từ Đại học A xuất hiện. Phía công ty của Thẩm Thanh Viễn và Lục Tục cũng trở nên cực kì phát đạt. Hứa Hiến Lâm đã xuất bản một bài báo cấp cao dưới sự hướng dẫn của gia sư vào năm thứ nhất. Từ Mục dẫn đầu đội bóng rổ của trường Đại học A để giành chức vô địch của giải bóng rổ sinh viên toàn quốc.

“Có muốn cùng nhau đăng ký tham gia tiệc mừng trường và diễn tập một tiết mục không?” Ninh Thiến kích động chỉ vào bộ sưu tập chương trình mừng của trường và hỏi hai nam sinh đối diện.

Hôm nay họ cùng nhau học trong quán cà phê, Ninh Thiến luôn cảm thấy Hứa Hiến Lâm và Trần Tử Tĩnh ngày càng dính nhau, cô cũng không biết có phải vì mình đã nhìn hai người bọn họ với con mắt hủ nữ hay không, nên vẫn luôn cảm thấy rằng bầu không khí giữa bọn họ có chút gì đó không đúng không đúng.

Ừ… Phải nhìn kỹ một chút.

Ninh Thiến đã thoát khỏi vòng độc thân với một chàng trai mới mà cô gặp ở trường Tài chính vào mùa thu năm ngoái. Sau khi thoát khỏi vòng độc thân, cô dành ít thời gian hơn để học với Hứa Hiến Lâm và Trần Tử Tĩnh. Vốn luôn nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai chàng trai trước đây không hòa thuận với nhau. Không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn như vậy lại có sự chyển biến mạnh mẽ.

Lúc tình cờ nhìn thấy Trần Tử Tĩnh ôm eo Hứa Hiến Lâm, đại mỹ nữ Ninh Thiến đã thực sự rất sốc.

Lợi dụng lễ kỷ niệm của trường, Ninh Thiến muốn dụ dỗ hai người bọn họ sắp xếp một buổi biểu diễn cùng nhau và tận dụng cơ hội này để quan sát.

“Tớ còn có mấy bạn học ở đây, cộng thêm hai ngươi cùng nhau diễn kịch thì như thế nào?”

Đối với Hứa Hiến Lâm và Trần Tử Tĩnh mà nói, việc tham gia lễ kỷ niệm của trường không thành vấn đề.

Bình luận (0)

Để lại bình luận