Chương 117

Trải qua mười tháng mang thai, sau một trận sinh nở đau đớn, Du Linh rốt cuộc sinh ra một tên nhóc trắng trẻo mập mạp. Kỳ Lạc đặt tên cho bé con là Kỳ Thiên Tứ.
Chu Nhạc Nhạc chụp và quay rất nhiều video của tiểu bảo bảo Thiên Tứ chia sẻ cho Chu Khai Khai cùng Chu Khoái Khoái.
Vốn dĩ hai chị em này bởi vì chuyện của Kỳ Lạc cùng Du Linh mà ở trong nước đã nháo loạn đồng thời còn nói cả đời sẽ không qua lại với nhau, một người nói vĩnh viễn sẽ không nhận con trai, một người thì nói vĩnh viễn đều không nhận con gái, mỗi ngày vừa thấy mặt liền cãi nhau, cuối cùng, nháo đến dứt khoát đều không cần gặp mặt là tốt nhất.
Kết quả Kỳ Thiên Tứ vừa sinh ra, hai người không những không cãi nhau mà mỗi ngày đều lén lút đi làm phiền Chu Nhạc Nhạc, muốn Chu Nhạc Nhạc quay video của Kỳ Thiên Tứ.
Trước mắt Du Linh còn ở nước ngoài, nhưng nước ngoài cũng không có quên thực hiện đủ các bước ở cữ, Chu Khoái Khoái tuy rằng rất bực bội Du Linh lừa dối bà, cùng anh trai Kỳ Lạc lσạn luân, nhưng mặc kệ nói như thế nào, thời gian mười tháng trôi qua, nên mắng cũng đã mắng, nên tức giận cũng đã tức giận xong, hiện tại nhìn đến Kỳ Thiên Tứ đáng yêu như vậy, làm bà ngoại, làm sao có thể làm lơ cháu ngoại có máu mủ với mình?
Nên sau khi Du Linh sinh bé con được một tháng, liền trở về Băng thành, Chu Khoái Khoái lặng lẽ kéo Du Đông, cũng chính là ba Du Linh, chuẩn bị đi Băng thành xem cháu ngoại.
Trước khi đi, bà thế nhưng phá lệ nhận được điện thoại của Chu Khai Khai.
Chu Khai Khai ở trong điện thoại thái độ còn rất nhã nhặn, bởi vì bà đã sớm biết Kỳ Lạc đối với Du Linh có ý đồ, mấy năm nay, về mặt tâm lý đã sớm tiếp nhận rồi.
Sở dĩ cùng Chu Khoái Khoái nháo đến nông nỗi cả đời không qua lại với nhau chủ yếu vẫn là do Chu Khoái Khoái không tiếp thu được, không ngừng cùng bà cãi cọ, bà một câu tôi một câu, hai chị em khó trách thiếu chút nữa đánh nhau.
Cho nên Chu Khai Khai gọi điện thoại cho Chu Khoái Khoái thái độ rất nhẹ nhàng hỏi
“Em ba, nghe em tư nói Du Linh mang theo Thiên Tứ về nước a, bọn nó trực tiếp đi Băng thành, em biết chuyện này không?”
“Biết thì thế nào? Không biết xấu hổ còn có mặt mũi trở về ”
Chu Khoái Khoái một bên thu thập hành lý, một bên hướng Chu Khai Khai cả giận nói
“Đừng cùng em nói chuyện bọn nó trở về hay không trở về, dù sao em sẽ không đi nhìn bọn nó, đời này, em đều sẽ không nhận đứa con gái này ”
“A, ha hả……”
Chu Khai Khai ở bên kia điện thoại xấu hổ cười, chỉ có thể phối hợp nói
“Chị khẳng định cũng sẽ không nhận đứa con trai Kỳ Lạc này, cứ như vậy a.”
Chị cả Chu Khai Khai nhanh chóng treo điện thoại, cũng mang theo hành lý, còn mang theo lão thái thái đòi một hai phải đi nhìn chắt, hai người nhanh chóng ra sân bay.
Bà cùng Chu Khoái Khoái cãi nhau trọng tâm vẫn luôn quay chung quanh cái tình yêu cấm luyến của Kỳ Lạc cùng Du Linh, nhưng cùng Kỳ Thiên Tứ không quan hệ a.
Kỳ Thiên Tứ lại không quyết định được thân phận cùng huyết thống của ba mẹ mình, huống chi, Kỳ Thiên Tứ sinh ra đã bạch bạch nộn nộn, từ trong video xem tuy rằng mới một tháng, nhưng mà đôi mắt to tất cả đều là linh khí, vừa thấy chính là một tiểu tử béo thông minh nhất trên trời dưới đất.
Thế hệ trước đương nhiên có thể không nhận hai cái người khiến cả dòng họ xấu hổ là Kỳ Lạc cùng Du Linh, nhưng cháu đích tôn của Kỳ gia thì không thể không nhận a.
Huống chi, còn có Chu Nhạc Nhạc bảo đảm, trí lực Kỳ Thiên Tứ tuyệt đối không có vấn đề, thân thể tố chất cũng rất khỏe mạnh, hoàn toàn không cần lo lắng.
Lúc đi ngang qua lớn sảnh biệt thự Kỳ gia, cha Kỳ nổi giận đùng đùng đi ra, trong tay cầm một bao lì xì thật dày, ngăn cản Chu Khai Khai cùng chu thái thái, lạnh lùng nói
“Đây là cho Thiên Tứ, mặt khác……”
Ông lại lấy ra một chồng bất động sản cùng hợp đồng cổ phiếu giao cho Chu Khai Khai, nói
“Kỳ Lạc không có công việc, nhưng cái đồ tai họa đó chúng ta mặc kệ nó, đây là bất động sản cùng cổ phiếu cho Linh Linh, đây là khen thưởng con bé sinh cho Kỳ gia chúng ta một đứa nhóc.”

Bình luận

Để lại bình luận