Chương 117

Lục Tri Mẫn cảm thấy, trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi này, những chuyện bản thân mình phải trải qua thật sự không ít, bản thân cô nɠɵạı ŧìиɧ, vụиɠ ŧяộʍ với ba chồng, chồng thì nɠɵạı ŧìиɧ vụиɠ ŧяộʍ với em vợ, sau đó hai bên lộ ra, li hôn, cô rời khỏi nhà họ Tô ra ngoài giải tỏa tâm trạng, sau đó bị ba chồng tìm về, sau đó hai người đăng ký kết hôn.
Hết chuyện này đến chuyện khác làm cô ứng phó không kịp.
Cũng may bây giờ tất cả đều yên ổn lại, cô và Tô Chí Dũng, em gái và Tô Cảnh, cuộc sống của bốn người cuối cùng cũng trở về bình thường.
Kết quả như thế, Lục Tri Mẫn cảm thấy thỏa mãn, cuộc sống chính là như vậy, biết thỏa mãn mới vui lâu.
Mà trong cuộc sống, niềm vui của hai người Lục Tri Mẫn và Tô Chí Dũng cũng liên tục không dứt.
Khoảng thời gian trước Tô Chí Dũng biết được quán nước nóng mà Tô Cảnh thường đến, thầy mát xa ở đó rất lợi hại, có thể thông qua mát xa và một vài dụng cụ, thay đổi cơ thể của người phụ nữ, làm phụ nữ trở nên càng mẫn cảm, càng tao lãng hơn, quá trình rất an toàn, sẽ không tạo ra bất kỳ tổn thương nào đối với cơ thể của người phụ nữ, Tô Chí Dũng không thể đợi được mời mấy thầy mát xa đó đến, gọi một combo phục vụ cao nhất, nói là có thể làm cơ thể người phụ nữ cả ngày đều ở trong trạng thái mẫn cảm, bị chồng tùy tiện tùy tiện sờ một cái đã có thể động tình, tao bức cả ngày đều đang chảy nước, hơn nữa khi cao trào còn phun ra sữa.
Sau khi Lục Tri Mẫn nghe được, còn gọi điện riêng cho em gái Lục Tri Hạ xác nhận lại, hỏi em gái chuyện này có thật không, em gái xấu hổ ngượng ngùng, nói chuyện là thật, đàn ông đều hạ lưu bại hoại, giáo sư Tô nhà cô bây giờ thật sự không có lúc nào rời khỏi cô, chỉ cần không lên lớp, ở nhà gần như đều chơi đùa cô, cho dù không cắm vào cũng dùng đồ chơi chơi cô, bởi vì phản ứng của cơ thể cô thật sự quá mê người.
Lục Tri Mẫn nghe xong cũng đỏ mặt, cũng không bài xích nữa, đợi đến khi mấy thầy mát xa đến nhà phục vụ, cô hoàn toàn phối hợp cải tạo.
Lục Tri Mẫn vẫn luôn biết cơ thể mình rất dâʍ đãиɠ, bây giờ cô hoàn toàn không thể rời khỏi Tô Chí Dũng, ngay cả khi ông đi công tác cũng đưa cô theo bên cạnh người, tiện cho việc thỏa mãn du͙© vọиɠ của cô bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu.
Mà sau khi cơ thể bị cải tạo triệt để, cơ thể cô có thể nói là dâʍ đãиɠ đến đỉnh điểm, ngay cả khi mặc quần áo, lớp vải ma sát vào cơ thể cũng sẽ làm cô cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, lửa du͙© vọиɠ đốt khắp người, giống như luôn luôn ở trong trạng thái động tình, cuối cùng không có cách nào khác, cô ở nhà chỉ có thể chọn vải tơ lụa mỏng dính, rộng thùng thình khoác lên người, có lúc bị cọ sát khó nhịn sẽ dứt khoái không mặc quần áo nữa.
Cô thay đổi như vậy, người được lợi nhất đương nhiên là Tô Chí Dũng, tuy rằng ông sắp năm mươi tuổi rồi, nhưng trạng thái cơ thể vẫn cường tráng như một chàng trai trẻ, phương diện tìиɧ ɖu͙© cũng vô cùng nặng, có một người vợ tao lãng quả thực là chuyện ông tha thiết ước mơ.
“A….. A…. Ông xã, dươиɠ ѵậŧ lớn thao sâu quá, thoải mái quá….”
Vừa ăn xong bữa sáng, hai người còn chưa rời khỏi bàn ăn, Lục Tri Mẫn đã ngồi lên đùi Tô Chí Dũng, tách chân ra, tao bức nhỏ nước, ăn dươиɠ ѵậŧ lớn vào, đợi dươиɠ ѵậŧ đi vào hoàn toàn, cô gấp không đợi được vặn vẹo eo chuyển động, dáng vẻ đói khát tao lãng đó làm Tô Chí Dũng đỏ mắt lên, hai bàn tay lớn nắm cặp ngực cực lớn của cô, dùng sức xoa bóp.
“Tiện hóa, có phải không có dươиɠ ѵậŧ là không sống nổi nữa không?” Ông nói, tát mấy cái bạch bạch lên ngực cô, đánh đến nỗi cặp ngực lớn lắc lư loạn lên trong không trung.
“A a…. Đúng…. Tao hóa không thể rời khỏi dươиɠ ѵậŧ của ông xã, tao hóa phải bị ông xã thao hàng ngày…. A….. Ưʍ…..” Khoái ý như thủy triều, mãnh liệt dâng trào nhấn chìm Lục Tri Mẫn, cô mất khống chế vặn vẹo vòng eo, dùng tao bức của mình để thao dươиɠ ѵậŧ đàn ông, một cây dươиɠ ѵậŧ thô đỏ thẫm như bảo kiếm chọc trời, dựng thẳng đứng, để mặc cô dùng tao bức chảy nước chụp lấy.
“A a a a…. Sắp đến rồi, sắp phun rồi.” Cô ôm ngực đã sưng trướng lên của mình, khó chịu rêи ɾỉ, bây giờ cơ thể cô vô cùng dễ cao trào, vừa cao trào, bên trên sẽ phun sữa, vậy nên cô gần như ở trong trạng thái vừa bị Tô Chí Dũng thao huyệt vừa phun sữa, khung cảnh vô cùng dâʍ ɭσạи.
“Mau phun đi, ông xã muốn uống sữa rồi, phun nhiều một chút để ông xã uống…” Tô Chí Dũng vừa nói, vừa ép sữa của cô như sữa bò, ép Lục Tri Mẫn vừa sướиɠ vừa đau, đợi đến khi tao bức co giật cao trào, hai đầṳ ѵú như vòi hoa sen nhỏ, lập tức bắn nhanh ra mấy đường sữa, phun đầy đầu đầy mặt Tô Chí Dũng.
Cao trào duy trì thời gian dài làm sữa không ngừng phun ra, Tô Chí Dũng há miệng ngậm lấy một đầṳ ѵú, ừng ực uống ngụm lớn, dươиɠ ѵậŧ dưới háng dùng sức thao vào cắm rút, chỉ có như vậy mới có thể kéo dài cao trào của người phụ nữ càng lâu hơn, cũng có thể làm sữa phun ra lâu hơn một chút.
“A…. A…. Không được, đừng hút nữa, bị hút khô rồi…. A a….” Sắc mặt Lục Tri Mẫn đỏ ửng, ánh mắt mơ màng, sướиɠ đến nỗi mất đi ý thức, chỉ theo bản năng để cơ thể tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ càng lớn hơn.
“Bạch bạch bạch bạch…”
Âm thanh dươиɠ ѵậŧ thao huyệt vang vọng trong cả phòng ăn, trong đó còn trộn lẫn tiếng Tô Chí Dũng nuốt ừng ực, mấy loại âm thanh đan vào nhau, hình thành không gian vô cùng da^ʍ mị.
Qua một lúc lâu, Lục Tri Mẫn mới hoàn hồn lại từ trong kɧoáı ©ảʍ như bị mất hồn, đôi tay trắng nõn ôm lấy bờ vai người đàn ông, không ngừng thở gấp: “Đáng ghét, đã nói bị hút khô rồi, còn hút mãi.”
Tô Chí Dũng nắm lấy cằm cô, hung hăng hôn lên môi cô, hai người trao đổi nụ hôn sâu, ông mới nói: “Em tao như vậy, sao có thể hút khô được.”
“Được rồi, mau mặc quần áo vào đi, đợi một lúc nữa Tri Hạ sẽ sang chơi.” Lục Tri Mẫn đẩy đẩy ông, muốn đứng dậy để ông rút dươиɠ ѵậŧ ra.
Tô Chí Dũng chỉ mới bắn một lần, còn chưa sướиɠ đủ, đương nhiên không nguyện ý buông cô ra, ông nói: “Cũng không phải chưa từng làm trước mặt em gái em bao giờ, không cần đứng dậy.” Nói rồi ông lại ấn người phụ nữ trở lại dươиɠ ѵậŧ mình, để dươиɠ ѵậŧ càng thao sâu vào trong tao bức của cô hơn.
“A…. Đáng ghét, lần trước là bởi vì làm trước mặt con bé, bị nó cười rất lâu, em không muốn đâu.” Lục Tri Mẫn giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng sức lực của người đàn ông quá lớn, cô căn bản không thể phản kháng được.
Vậy nên đợi đến khi Lục Tri Hạ bước vào, đã thấy chị gái mặc váy mỏng tanh rộng thùng thình, đỏ mặt ngồi trên đủi Tô Chí Dũng.
Hai người ngồi chồng lên nhau ở sô pha, quần áo chỉnh tề, sắc mặt bình tĩnh, nhưng Lục Tri Hạ không cần đoán cũng biết dưới váy chị gái, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người có lẽ đang dính lấy nhau.
Lục Tri Hạ trợn mắt trắng, nói với Tô Chí Dũng: “Lớn tuổi rồi, vẫn nên khắc chế một chút mới được.” Vừa nói vừa lấy quà mà mình đem theo ra, cô và Tô Cảnh nhân kỳ nghỉ hè đi chơi một vòng, mang đặc sản địa phương về cho chị gái.
Tô Chí Dũng cười lạnh, cố ý dùng sức đâm đâm háng ngay trước mặt Lục Tri Hạ, để dươиɠ ѵậŧ thô cứng cắm rút trong tao bức của Lục Tri Mẫn, nói: “Tôi có già hay không, chị cô rõ nhất.”
“A….” Lục Tri Mẫn bị chồng cắm thoải mái, nhưng ngại em gái còn đang bên cạnh, cũng không dám kêu lên, cố hết sức dùng giọng điệu bình tĩnh nói chuyện với em gái: “Tô Cảnh đi dạy rồi sao?”
Lục Tri Hạ thở dài, gật gật đầu nói: “Mới khai giảng ngày đầu, em đã có hơi nhớ anh ấy rồi.”
Lục Tri Mẫn cười nói: “Vậy thì đến trường học cùng anh ấy.”
Lục Tri Hạ lắc lắc đầu không được đâu.”
Hai chị em nói vài câu, Tô Chí Dũng nhịn một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, cũng không khống chế động tác của mình, ở trước mặt Lục Tri Hạ, bắt đầu chơi đùa vợ mình, Lục Tri Mẫn vừa ngượng vừa sướиɠ, lại không nỡ ngăn cản ông, cuối cùng chỉ có thể hẹn hôm khác ra ngoài ăn cơm với em gái, rồi vội vàng đuổi khách.
Lục Tri Hạ chân trước vừa rời khỏi cổng lớn, chân sau Tô Chí Dũng lại vén váy Lục Tri Mẫn lên, sau đó ấn cô lên sô pha, ra sức cắm rút.
Lục Tri Hạ vẫn còn ở trong sân đã nghe thấy tiếng rêи ɾỉ tao lãng của chị gái truyền ra từ trong phòng, cô không khỏi đỏ mặt, bước chân vội vàng rời khỏi biệt thự, quyết định trực tiếp đi đến trường học Tô Cảnh, bên dưới cô tao bức cũng chảy nước lũ rồi.

Bình luận

Để lại bình luận