Chương 117

“Hức… Boss, ôm em một chút ” Ánh mắt Sở Di rưng rưng, cong môi ủy khuất.
Cô rút hai tay ra khỏi trói buộc nơi thanh ngang trên đầu, dang đôi cánh tay mảnh khảnh muốn ôm lấy nam nhân cao lãnh trước mặt.
“Anh sắp nhẫn hết nổi rồi Vừa rồi đã ôm rất lâu lúc tắm giúp em rồi không phải sao?” Cố Khánh Kiệt chau mày thở dài, ánh mắt có chút không tha nhìn vào nơi chân tâm màu phấn hồng của cô, hắn thật sự muốn cắn thử một ngụm. Hương thơm xử nữ thanh thuần thoang thoảng khiến hắn si mê.
“Muốn ôm Ông xã hôn em Hôn môi em này Hức ” Cô thật sự sợ hãi, gương mặt anh cao lãnh nghiêm túc thế kia, đã vậy còn đặt cô lên một cỗ máy, khiến cô có cảm giác như sắp bị bác sĩ phẫu thuật hơn là giao hoan, hic.
“Ngoan nào Ôm em một lúc nữa thôi đấy Hôn anh ” Cố Khánh Kiệt vòng tay ôm thân thể nhỏ nhắn dán sát vào lòng, kề má cận bên, môi anh cong lên mỉm cười vô cùng sủng nịch.
“Ông xã Em là vợ của anh đúng không? Sẽ bên nhau một đời Anh sẽ không bỏ rơi em đúng không?” Sở Di rối rắm lung tung ôm hôn lên bên má cương nghị như tượng tạc của ông xã.
“Nếu muốn chơi qua đường ta sẽ không rảnh rỗi kết hôn cùng em Đừng cứ hỏi những câu ngốc nghếch nữa Tất cả trói buộc đều có do trí thông minh nhân tạo xử lý, nếu không đến mức quá kịch liệt thì em đều có thể rút tay chân ra khỏi dây trói rất dễ dàng, nên không cần sợ hãi, hiểu sao? ”
Cố Khánh Kiệt ánh mắt vô cùng ôn nhu, lòng bàn tay ve vuốt gương mặt trắng nõn mịn màng của Sở Di.
Hắn cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ mọng quyến rũ đang run rẩy vì thấp thỏm sợ hãi.
Nụ hôn khe khẽ nhẹ nhàng, Cố Khánh Kiệt xâm nhập từng hơi thở ngọt lành của cô.
“Ưm…” Sở Di lần nữa bị từng cái hôn nóng cháy khiến cho say đắm si dại. Bất an trong lòng cũng dần dần hạ xuống.
“Thoải mái sao? ” Cố Khánh Kiệt nhếch môi cười vô cùng tà mị, cúi đầu mắt đối mắt với vật nhỏ ngượng ngùng núp vào l ng ngực mình.
“Thương em cả một đời nha Không được lớn tiếng Không thể cáu gắt Không được phép đánh em ” Sở Di híp híp hai mắt thành một đường cong mỏng dính lườm lườm.
“Phì Cô nàng mít ướt vừa rồi là người khác à? Em xem dáng vẻ hổ báo của em này Vừa được anh sủng chút là sinh kiêu ngạo ngay đúng không? ”
Cố Khánh Kiệt phì cười, vòng tay càng thêm yêu thương ôm siết.
“Mau trả lời ” Bĩu môi lườm lườm lườm.
“Sao mà nỡ? Em mà không nghe lời, anh chỉ việc cắm nát lỗ nhỏ của em Hừ ” Véo véo má Sở Di.
“Không cho phép có cô gái khác ” Lại lườm lườm lườm.
“Tuyệt đối không Nên ý em là em sẽ ngoan ngoãn cho anh cắm lỗ nhỏ của em đúng không bảo bối? Chóc chóc chóc ” Lại yêu thương hôn lên má cô vài ngụm.
“Không cho được sao?” Cô như cá đặt lên thớt thế này, cô nói không đồng ý liền sẽ không bị anh làm thịt sao?
“Tất nhiên là không được rồi bảo bối Thả lỏng nào Ông xã muốn khám phá lỗ nhỏ mất hồn của bà xã rồi nha ”
“Rất đau ” Sở Di mím môi làm nũng.
“Anh biết Sẽ rất cẩn thận ” Đặt nụ hôn nóng bỏng lên trán Sở Di, Cố Khánh Kiệt liền ngồi ngay xuống ghế dài, ánh mắt lộ rõ sự si mê nhìn chăm chăm vào nơi tư mật xinh đẹp thánh khiết.
Cỗ máy tự dịch chuyển đệm lưng và giá đỡ lấy hai bên đùi non của Sở Di, cô cũng không giơ cao tay qua đầu mà vòng ra sau đệm lưng nắm chặt thanh ngang, đầu ngửa cao hai mắt nhắm chặt.
Đôi chân thon dài trơn nuột run run dang rộng, hai mảnh âm thần kiều nộn múp míp run rẩy khép mở theo từng nhịp thở.
“Hưm…” Cố Khánh Kiệt có chút hít thở không thông, rít khẽ một hơi dài.
Đưa ngón tay chai sần vuốt dọc theo khe hẹp giữa hai mảnh âm thần non nớt.
“Ứm…… Hức…” Sở Di rùng mình, nơi tư mật hoàn toàn bại lộ trước mắt nam nhân khiến cô có chút sợ hãi, lòng dặn lòng đây chính là ông xã của mình, cô phải cố gắng quen dần với sự đu.ng chạm của anh.
“Á……..Aaaaaa…… Ô ô ô… Đừng Anh đừng liếm Ông xã Ô ô ô…”
Hơi thở nóng cháy cùng đầu lưỡi thô nhám quen thuộc bao trùm lên hoa viên bí mật khiến Sở Di hốt hoảng mở bừng mắt, hoảng sợ khóc nấc.
Cô hỏa hoạn muốn rút tay ra, lại phát hiện đôi bàn tay đã bị dây cao su trói lấy, hai chân cũng bị giữ chặt không cách nào thoát ra. Chỉ có thể ưỡn cong thân thể ngửa ra sau cố nhếch mông né tránh đầu lưỡi nóng cháy đang liếm quyện nhấm nháp nơi cửa huyệt thầm kín.
“Hưm… Hực hực hực…Chụt chụt chụt…” Hơi thở dồn dập nóng bỏng của Cố Khánh Kiệt ngày càng kịch liệt, hắn há lớn miệng như muốn ngậm nuốt luôn đóa hoa thơm ngọt thanh khiết.
Phụt phụt phụt… Mật hoa thanh thuần xử nữ xối xả tuôn trào, phun bắn lên môi lưỡi Cố Khánh Kiệt.
“Á….. Ứm…. Ứ…. Ứ ứ ứ…. Ô ô ô… Chịu không nổi Em chịu không nổi Kiệt Ô ô ô…” Sở Di bất lực ngửa đầu khóc rống, hai đỉnh nhũ hoa đung đưa ưỡn cao.
Cố Khánh Kiệt cũng không bỏ qua cơ hội, hai bàn tay mạnh mẽ nắm lấy hai quả đồi mềm mại co giãn xoa xoa nắn nắn. Môi lưỡi lại tiếp tục cường thế tấn công huyệt động non nớt tươi mới.
“Hức….Á…….Á….Á……Aaaa….. Ô ô ô ô… Nóng quá Ô ô ô…” Nơi tư mật chưa từng có người đu.ng chạm qua, hiện tại bị môi lưỡi nóng cháy của ông xã giày vò liếm mút vô cùng hung tàn. Sở Di run rẩy khóc nấc từng cơn.
Mật hoa tuôn ra ướt đẫm môi lưỡi Cố Khánh Kiệt, hắn tham lam nuốt sạch xuống bụng mật ngọt của riêng cô.

Bình luận

Để lại bình luận