Chương 118

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 118

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trần Vũ Hàm vội vàng lắc mình đứng dậy, chạy tới mở cửa, từ bên trong đi ra ngoài trước.
Khương Yển bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đi theo ra ngoài.
Hai người đi xuống lầu, dặn dò xong Tiểu Đào sau khi tan tầm nhớ rõ sau khi đóng cửa, liền cùng nhau đi ra ngoài.
Vừa chuẩn bị lên xe, cũng không nghĩ tới anh Sài hỗ trợ chuyển phát nhanh lần này lại chạy tới chỗ Trần Vũ Hàm nhận hàng, phỏng chừng cũng là bởi vì hiện tại nơi này khắp nơi truyền tin đồn, khiến cho anh ta thật sự là tò mò diện mạo của Trần Vũ Hàm đi.
Mấy người đυ.ng phải, anh Sài nhìn Trần Vũ Hàm sắp ngây người, khiến cho mặt của Khương Yển vừa mới hòa hoãn liền trầm xuống, vội vàng dời bước tới đem cô ngăn ở phía sau, nói: “Anh Sài, hôm nay cám ơn anh, hôm nào tôi mời anh ăn cơm, tôi còn có việc, tôi đi trước. ”
Lúc này anh Sài mới phản ứng lại, lại nhìn bàn tay trắng nõn quấn quanh cánh tay Khương Yển, hình như anh lại hiểu được điều gì đó.
Anh cứ như vậy sững sờ nhìn hai người lên xe, xuyên thấu qua cửa sổ xe nhìn sườn mặt Trần Vũ Hàm, lại quay đầu nhìn biệt thự nhỏ bọn họ đi ra, lúc này mới chậm chạp phản ứng lại, Khương Yển nói có bạn gái, thì ra chính là bà chủ nhỏ a.
Trách không được vừa mới trở về nghe được bọn họ tám chuyện với nhau, cứ như vậy vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Trách không được Khương Yển chưa bao giờ nói chuyện mình có bạn gái ra, cô chủ nhỏ này, quả thật rất đẹp a!
Trần Vũ Hàm nhìn Khương Yển trên đường điên cuồng đạp chân ga chạy tới dưới lầu nhà, cô nhịn không được đưa tay kéo hai má anh, trêu chọc: “Bình giấm nhà ai bị lật đổ à? Quả thực sắp chua đến chết! ”
Cô còn chuẩn bị đi bóp Khương Yển hai cái, lại bị động tác của anh nhanh hơn một bước dùng lòng bàn tay bao lấy tay cô, ở đó nhe răng trợn mắt đọc: “Chờ trở về, xem anh xử lí em như thế nào, anh còn chưa hết giận, nói trước với em. ”
Trần Vũ Hàm vừa mới kéo dây an toàn xuống, lại yên lặng kéo lên chuẩn bị buộc trở về, bị Khương Yển hung hăng trừng mắt, mới không tình nguyện buông lỏng tay kéo dây an toàn.
Nhìn anh chuẩn bị đẩy cửa xuống xe, vì giảm bớt số lần mình bị thao, cô lại đưa tay túm lấy Khương Yển, kéo anh trở về.
Lúng túng nhìn nhau, vì tìm đề tài, trong đầu cô suy nghĩ lung tung, lập tức lật lấy danh thϊếp bên trong túi xách, nói: “Đây là danh thϊếp của chủ nhà mới của chúng ta, anh ta còn nói sau này nếu em muốn mời luật sư xử lý chuyện của em, cũng có thể tìm anh ta hỗ trợ, anh cảm thấy đáng tin cậy sao? ”
Khương Yển biết cô đang cố ý kéo dài thời gian, không muốn lên lầu sớm như vậy.
Nhưng danh thϊếp trong tay cô đều đưa đến dưới mắt mình, anh cảm thấy mình vẫn phải liếc mắt một cái tượng trưng mới được.
Khương Yển liếc mắt nhìn lại, cái nhìn này, khiến sắc mặt anh trong nháy mắt trở nên ngưng trọng, so với tin tức vừa mới biết cô bị đánh còn có vẻ khó coi hơn nhiều, không khí trong xe, trong nháy mắt lại trở nên trầm trọng vạn phần.
“Làm sao vậy?”
Trần Vũ Hàm cũng có chút không dám nhìn vẻ mặt của anh lúc này, anh giống như một quả bom tùy thời có thể kích nổ, thật sự là có chút dọa người.
“Chủ nhà mới là anh ta?”
“Đúng vậy, có chuyện gì vậy? Anh ta nói cũng vừa mới hỏi chủ nhà ban đầu mua căn nhà này, hợp đồng mua nhà kia đưa lại cho em xem, không có vấn đề gì. ”
“Anh tìm chỗ khác cho em, biệt thự nhỏ kia đừng thuê nữa, tiền anh sẽ nghĩ cách, em không cần lo lắng.”
Khương Yển trực tiếp hạ quyết định, còn chuyển tay xé danh thϊếp kia, khiến trần Vũ Hàm vẻ mặt nghi hoặc.
“Tại sao?”
“Người này sau này đừng lui tới, không được gặp anh ta.” Dừng một chút, anh lại nghĩ đến chuyện vừa rồi Tiểu Đào miêu tả, lại quay đầu nhìn Trần Vũ Hàm hỏi: “Hôm nay người giúp em giải vây, là anh ta? ”

Bình luận

Để lại bình luận