Chương 118

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 118

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Cô ta hình như thích cậu.” Vệ Duy Nhất nói.

Đường Duệ cầm ngón tay tê mỏi lắc lắc, “Tôi nhìn ra được, sức lực thật lớn.”

“Không tồi, cô ta chính là đại tiểu thư xí nghiệp nhà họ Bạch, có quan hệ tốt, cũng không có hại gì đối với cậu .”

Mày rậm sắc bén nheo lại, nhìn vào đôi mắt cô có vài phần biến hóa, “Tôi giống loại người sông nhờ đeo bám quan hệ lắm sao?”

“Ân hừ, ai biết được.”

Đường Duệ thở dài, lắc đầu đứng dậy, “Tôi đi trước, chờ lát nữa Liễu Dục sẽ đến đây, phát hiện tôi ở cùng một chỗ với cậu, nói không chừng tôi lại bị hủy dung.”

Vệ Duy Nhất sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, “Cậu đem chuyện tôi đi học nói cho cậu ta?”

“Ân hừ, ai biết được.”Đường Duệ buông tay, học khẩu khí của cô hừ hừ cười, lui về phía sau đi ra phòng học.
Liễu Dục sau khi thấy cô , điều đầu tiên hắn làm là ôm lấy cô sau đó là gặm cắn một hồi, môi trên môi dưới bị cắn xé, hai cánh môi bị cắn đến chảy máu, cô đau đến mức nước mắt cũng chảy ra, hướng trên mặt hắn cào một phát, khuôn mặt tuấn tú lại lần nữa chịu nổi khổ hủy dung, một đường móng tay phá lệ rõ ràng.

“Ai cho em chạy tới đây đi học, đây là trừng phạt,trừng phạt em không nghe lời!”

“Tôi trừng phạt đại gia cậu!”

“Gia chính là đại gia!”

Cô thở hổn hển ủy khuất, hai mắt ướt dầm dề tức giận trừng mắt nhìn hắn, cố tình trên môi còn mang theo vết máu, phá lệ yêu diễm.

Liễu Dục cắn cắn môi, lạnh giọng một hừ.

“Sai rồi.”

“Sai như thế nào?”

“Không biết.”

“Cẩu không đổi được tính ăn phân.”

Liễu Dục nhìn cô một cái, đột nhiên vòng đến phía sau cô , đẩy xe lăn nhanh chóng đi về phía trước .

“Cậu làm gì vậy!”

Hắn chạy quá nhanh, phong cảnh chung quanh đều thoán động cực nhanh theo , gió đập thẳng vào mặt,tâm Vệ Duy Nhất sinh ra bất an, không chờ cô nghĩ sâu xa hơn phía dưới đã vướng cục đá vướng, xe lăn trực tiếp ngã xuống phía trước, cô sợ tới mức vội vàng dùng đôi tay che đậy đầu phòng bị.

“A!”

Xe lăn bỗng nhiên dừng lại, cô bị ôm lên, gắt gao bị ôm ở trong lòng ngực hắn, nghe được hô hấp thở phì phò của hắn, tiếng tim đập cực nhanh , buồn buồn ở bên tai cô nói.

“Nghe nói người đang khẩn trương thì tim đập rất nhanh, nếu tong lúc nguy cấp được cứu thì dễ dàng được tha thứ, tôi liền muốn thử xem như vậy được chưa.”

Không biết hắn từ nơi nào nghe được logic quái quỷ này, liền dám lấy cô ra làm thực nghiệm, cô sắp bị dọa mà khóc lên.

“Đừng tức giận, em có biết sáng sớm tỉnh lại nhìn thấy em tôi sốt ruột bao nhiêu hay không , làm tôi sợ muốn chết a, em thật không nghe lời, chân bị thương còn dám chạy loạn, nếu em bị lão nhân chết tiệt kia bắt đi thì làm sao bây giờ!”

Cô không hé răng, mặt không biểu tình, bên tai là thanh âm tiếng tim đập so với pháo còn muốn mạnh hơn, người khẩn trương nhất hẳn là hắn.

Tan học , Liễu Dục mang cô đi bệnh viện làm kiểm tra, hai chân hồi phục tương đối tốt, không có gì bất ngờ xảy ra thì một tháng sau là có thể dỡ thạch cao xuống.

Không biết hắn từ nơi nào lấy được một cái thảm, đặt ở trên đùi cô , “Hôm nay bên ngoài lạnh, em chỉ mặc váy thì không được.”

Ngồi xổm xuống sửa sang lại góc áo cho cô, góc độ này có thể nhìn thấy đỉnh đầu của hắn, tóc xoã tung, bộ dáng ngồi xổm xuống , cô thật sợ giây tiếp theo hắn liền lấy ra nhẫn để cầu hôn.

Cô nhận thấy mình đang suy nghĩ miên man, ngẩng đầu nhìn về cảnh sắc phía xa xa của bệnh viện: “Liễu Dục, cậu muốn quản tôi tới khi nào? Chân tôi tốt lên thì không thể nào không rời khỏi cậu .”

“Vậy em tha thứ cho tôi sao?”

“Tha thứ cậu cái gì?”

“Đem chân em… Đánh gãy.”

Cô phát ra một tiếng cười lạnh, “Đời này sẽ không thể tha thứ cho cậu.”

“Tôi đây chỉ có thể đem em nhốt lại, vạn nhất ngày nào đó em rời khỏi tôi thì làm sao bây giờ, tôi sẽ nhịn không được mà đem chân đánh gãy.” Hắn nói đúng lý hợp tình.

Bình luận

Để lại bình luận