Chương 119

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 119

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Vệ Duy Nhất vươn tay đẩy bờ vai của hắn một chút, người đang chuẩn bị đứng dậy bị cô đột nhiên không kịp phòng ngừa đẩy, liền ngã ngồi xuống trên mặt đất, đôi tay chống ở phía sau ngẩng đầu ngây người nhìn cô, một nửa bên mặt còn có dấu cào của móng tay.

Cô cũng không quay đầu chuyển xe lăn đi về phía trước .

“Vệ Duy Nhất!”

Trở về chung cư, cô ngồi ở trên sô pha đọc sách, vô luận hắn nói cái gì trên mặt cũng không làm ra biểu tình gì,cảm xúc không chút lay động, không phải không nhìn ra cô đang sinh khí, nhưng Liễu Dục lần này cũng thực kiên định, đứng dậy đi nấu cơm trong miệng tràn ra những lời nói tàn nhẫn .

“Nếu em còn tính toán muốn rời khỏi tôi, bị lão tử bắt được nhất định sẽ đem chân em chặt đứt!”

Cô liền không ăn cơm trực tiếp đi phòng ngủ– ngủ, Liễu Dục cũng nghẹn một hơi, một người ngồi ở bàn ăn , đem toàn bộ cơm mình nấu đều hướng vào trong miệng lấp đầy, nổi giận đùng đùng ăn ngấu nghiến, trong mắt trào ra tới tinh thể thủy nhuận, hốc mắt quay cuồng.

Miệng bị nhét đến căng phồng, đem đồ ăn nhét vào trong miệng, nhai thức ăn như nhai sáp.

Đến cuối cùng đôi mắt cũng đỏ lên, hít hít cái mũi, thanh âm phá lệ đáng thương.

Cô đã sớm ngủ rồi, vòng chân ngồi bên cạnh cô, lặng lẽ lấy tay cô từ trong chăn ra, lấy một cái cắt móng tay, mới vừa rồi đi xuống siêu thị dưới lầu mua , ánh đèn trên đầu giường chiếu sáng , nghiêm túc cẩn thận cắt móng tay cho cô .
Rắc, rắc.

Móng tay cô thực mềm, cũng phá lệ chỉnh tề, ngón tay như ngọc thật xinh đẹp, nhưng lại vô cùng sắc bén , mỗi lần cào hắn đều lưu lại dấu vết, không dám cắt đến thịt bên trong, sợ cô chảy máu sẽ đau , cắt xong hai tay, do khẩn trương nôn nóng mà trên trán đổ ra một đầu mồ hôi.

Nhìn tác phẩm của mình, vừa lòng lộ ra tươi cười, tiến vào trong chăn ôm lấy cô, hung hăng ở môi cô hôn một cái, chỗ bị hắn cắn chảy máu đã biến thành màu đỏ thẫm, cũng phá lệ mê người.

Liễu Dục còn chưa có ý tưởng nào tốt để đối phó với cái lão nhân kia, ông ta đa mưu túc trí, mình cũng không có thế lực cùng nhân lực được như ông ấy, cùng ông ta đánh nhau càng không có khả năng, dù sao cũng phải có thứ gì có thể uy hiếp ông ta.

Liễu Quý Xuyên không sợ trời không sợ đất, liền tính cầm ì nhược điểm của công ty ông, đối với ông ta cũng chỉ như đi thu thập chén đũa của một bữa ăn sáng.

Không đợi hắn buồn rầu lâu , vài ngày sau, lão cha kia trực tiếp gọi cho hắn.

“Con gần đây hình như đang tìm nhược điểm của ta? Chuẩn bị đối phó với cha con sao!”

Liễu Dục chỉ như vô tình hữu ý cho người điều tra một ít lỗ hổng tài vụ của công ty, không nghĩ tới tiếng gió này nhanh như vậy liền truyền tới lỗ tai lão cha hắn.

“Lão nhân chết bằm, là cha động tay động chân với tôi trước! Đừng cho là tôi không biết cha muốn đem Vệ Duy Nhất bắt đi, cha biến thái như vậy, tôi rất rõ ràng mục đích của cha, cha gây bất lợi cho tôi, tôi cũng sẽ không khách khí với cha!”

Bên kia cười, chỉ là một tiếng nhẹ nhàng kêu rên.

“Xem ra cô bé đối với con quan trọng hơn so với ta tưởng tượng, một khi đã như vậy, vậy về nhà một chuyến, chúng ta thương lượng tốt một chút.”

“Ông con mẹ nó rốt cuộc muốn làm gì!”

Lời nói chỉ nói được một nửa, bên kia liền cắt điện thoại.

Liễu Dục tức giận gãi tóc,ném điện thoại di động lên ghế phụ của xe.

Quay đầu nhìn cổng trường đại học , Vệ Duy Nhất đi học, cô còn ba tiếng nữa mới kết thúc buổi học, vậy là đủ rồi.
Hắn nhất định phải đi xem xem cái lão nhân kia muốn làm gì.
Vào tiết học cuối cùng , Đường Duệ không biết tiến vào từ nào, ngồi xuống bên cạnh cô.

“Cậu không phải học ngành này.”

“Tôi biết, là Liễu Dục kêu tôi lại đây,cậu ta về nhà rồi, nói để tôi trong chừng cậu.”

Bình luận

Để lại bình luận