Chương 119

“Ứ… Ứ… Đau… Đau quá Trướng Kiệt Đừng mà ông xã ” Sở Di bị cơn đau nơi chân tâm kéo về thực tại, phát hiện chính mình đang đứng quay lưng dựa vào ngực Cố Khánh Kiệt. Hai chân được cỗ máy nâng cao, trước ngực bị cục đệm nhỏ bằng vòng ôm chắn lại, hai tay cô đang ôm dính lấy nó.
Mông nhỏ bị đôi tay mạnh mẽ của anh nâng nhếch cao, hai mảnh âm thần kiều nộn bị đôi tay cường thế xả ra, đầu nấm khổng lồ đang dùng lực chen vào huyệt động chật khít đẫm mật hoa.
“Hức… Hức… Đau… Ông xã Anh nhẹ một chút ” Sở Di mếu máo, cô hiểu chuyện gì tới rồi cũng tới. Gả cho anh, cùng anh kết hợp là đương nhiên. Nén lại tiếng khóc, cố gắng nhếch mông, mở rộng hai đùi để đón nhận anh.
“Hừm… Di Em thật ngoan ” Thấy được hành động đáng yêu của cô, anh mỉm cười, cúi đầu đớp nhẹ cánh môi xinh đẹp.
“Chầm chậm nâng cao chân phải lên nào em Giống mô hình phát họa trên màn hình, giơ chầm chậm, nới lỏng lỗ nhỏ ra Đúng rồi bảo bối ngoan ” Cố Khánh Kiệt nhẹ nhàng đẩy đưa đầu nấm nhấp nhấp vào miệng huyệt, cố gắng giúp cô thích ứng với sự căng trướng xa lạ.
“Ứm… Em đau Hức… Nhói quá ” Chân phải thuận theo cỗ máy nâng cao, Sở Di cúi đầu run sợ cắn lấy đệm nhỏ. Cô nhìn thấy rõ ràng phát họa phần dục căn khổng lồ của anh, thô dài gần bằng cánh tay cô, hơi cong cong thật đáng sợ. Cô cũng không có can đảm nhìn xuống dưới nơi hai người kết hợp. Cô không dám nhìn thẳng vào thứ hung khí hung tợn của anh.
“Hưm… Đội lên màng mỏng nên có chút nhói, chờ anh vào trong thọc rách nó, em liền dễ chịu ” Anh cũng sắp nhẫn hết nổi rồi đây. Chờ chân phải cô đặt vào vị trí mở rộng nhất, anh liền mạnh mẽ nhấp mông, cường thế vặn bung miệng huyệt non nớt, nhét cả nửa phần đầu nấm thô lớn vào trong.
Phốc…
“Á…….. Ô ô…. Á……… Aaaaaaaaa….. ”
Cố Khánh Kiệt vội vàng ôm ghì lấy thân thể nhỏ nhắn vào lòng, tay trái ép mạnh xương mu của Sở Di đề phòng cô giãy giụa sẽ khiến đầu nấm rơi ra.
“Ô ô ô… Rách rồi Trướng quá Đau…. Ô ô… Hức…. ” Sở Di nghiêng mặt khóc lớn, ánh mắt vô cùng ủy khuất nhìn Cố Khánh Kiệt. Thân thể kịch liệt run rẩy nhưng lại không hề có chút giãy giụa tránh khỏi anh.
“Bà xã giỏi quá Grum… Hít thở thật sâu ” Dứt câu liền thừa thắng xông lên, nhấp mông thọc mạnh dục căn thô nóng, đẩy trọn phần đầu nấm vào trong huyệt động non nớt của Sở Di.
PHỤT…….
“Á……………….. Á…………… Á…………… Aaaaaaaaaaa…….. Đau….. Đau quá Đau quá Triệt Ô ô ô ô…” Sở Di đau đớn giật nảy người lên cao ngửa đầu đặt sau gáy lên bờ vai rắn rỏi của anh khóc lớn. Hai đùi nhỏ run lẩy bẩy xuôi theo cổ máy sắp xếp mà banh rộng, nộn huyệt căng trướng nuốt trọn lấy đầu nấm thô to.
“Ừm… Anh vào được rồi bà xã Cố gắng thêm chút nữa thôi Đừng sợ Dựa hết vào anh này ” Cố Khánh Kiệt thở dốc, trán toát đầy mồ hôi, nộn huyệt của cô chật chội co thắt kịch liệt khiến anh phát đau, thật muốn lập tức thọc sâu vào bên trong rong ruổi một trận thỏa thích.
Dứt câu, tất cả đệm lót và giá đỡ quanh Sở Di rút đi, thân thể kiều mềm của cô hoàn toàn dựa vào anh, lưng trần mảnh mai dính lấy khuôn ngực ấm áp rộng lớn.
Cố Khánh Kiệt tay phải vòng ôm qua ngực Sở Di, tay trái nâng lấy xương mu xinh đẹp, giữ cả thân thể bà xã áp sát tựa hẳn vào anh.
“Hức…. Ứ… Đau…” Sở Di ngửa mặt khóc nấc bên vai phải Cố Khánh Kiệt, ủy khuất dụi mặt vào cổ anh nức nở.
“Vòng hai chân ra sau anh, móc lại, thả lỏng chân tâm nào bà xã ” Giọng Cố Khánh Kiệt âu yếm thì thầm bên tai cô, anh cúi đầu hôn khẽ lên đôi má trắng bệch vì sợ hãi của Sở Di an ủi.
Sở Di bất giác làm theo lời anh, vòng hai chân ra sau chân anh, quấn lại, cố giữ cho hoa huyệt thả lỏng cất chứa dục căn hung hãn.
“Ứ… Ứ…. Hức… Em đau quá Ông xã Cứng quá ” Dục căn của anh vừa thô vừa nóng, cô thật sự nhẫn hết nổi rồi, muốn giãy mạnh làm nó rơi ra ngoài, cô đau quá.
“Di Bà xã Cảm ơn em ” Cố Khánh Kiệt ngậm lấy đôi môi mọng quyến rũ, đôi bàn tay bắt đầu chậm rãi yêu thương ve vuốt dỗ dành.
“Hức…. Ứm… ” Giữa hai chân như bị cắm một thanh đao sắc bén khiến Sở Di vô cùng khổ sở, nhưng vẫn thuận theo ý anh mà thả lỏng bản thân xuôi theo sự dẫn dắt từ làn môi nóng bỏng rạo rực.
bỏng, hơi thở ấm áp trấn an len lỏi khắp linh hồn cô.
“Gọi tên anh ” Phân thân được huyệt non mềm ướt át bao bọc xoa nắn thư sướng đến phát cuồng. Cố Khánh Kiệt đôi mắt đỏ rực màu dục hỏa kiên nhẫn thổi hơi nóng vào bên tai Sở Di.
Sở Di thống khổ úp mặt khóc nghẹn bên cổ Cố Khánh Kiệt, nghe giọng nói trầm ấm thật sự m vào tận ruột gan của anh liền run run cánh môi bật thốt nghẹn ngào.
“Kiệt Ông xã Cố Khánh Kiệt Em yêu anh Sở Di yêu Cố Khánh Kiệt…..”
PHẬP… PHỐC…
Âm thanh tấm màng mỏng tượng trưng cho sự thuần khiết của Sở Di bị hung khí xỏ xuyên xé rách.
“Á…….. Á…… Ứ……” Đau đớn xuyên tim, thân thể như bị xé thành hai nửa khiến gương mặt xinh đẹp của Sở Di trở nên trắng bệch, cô ngẩng cao đầu, đôi môi quyến rũ run run hé mở cố gắng giành lấy không khí đang bị tắc nghẽn nơi thanh quản.
Thân hình thon dài kiều mị ưỡn cong thành hình vòng cung, mười ngón chân quíu chặt. Đôi tay hoảng loạn bấu ghì giữ đôi tay anh.
“Hưm… Di… Em là của anh Hộc hộc hộc…” Cố Khánh Kiệt thở dốc kịch liệt, cố gắng kiềm chế chút lý trí cuối cùng, anh hiểu rõ phải chờ vật nhỏ mềm mại trong lòng thích ứng với cự vật quá khổ của mình.
Anh nhìn xuống vệt huyết hồng chảy dài theo nơi kết hợp của hai người lan xuống quấn lấy đôi chân của cả hai.
Nhiều như vậy? Đỏ một mảnh Chả trách Sở Di của anh tái xanh cả mặt mũi, tiếng khóc cũng tắc nghẽn không ra hơi.

Bình luận

Để lại bình luận