Chương 12

Quần áo vương vãi trên sàn, trong phòng tràn ngập hương vị dâm đãng, nam nữ khỏa thân, đây là những gì Thạch Anh nhìn thấy khi tỉnh dậy.
Cô cử động, toàn thân đau nhức đến mức khó có thể dùng lực, cả cơ thể như thể bị thứ gì đó cán qua.
Bàn tay nóng bỏng của Thẩm Nguyệt Lâm vẫn ôm chặt eo cô. Cô đẩy bàn tay phạm tội ấy ra và quay lại nhìn khuôn mặt bên cạnh mình. Trước đây cô cảm thấy rất thân thiết với anh, nhưng bây giờ cô lại vô cùng ghét điều đó.
“Muốn đánh muốn mắng cứ làm, anh sẽ không ngăn cản.” Không biết anh đã tỉnh lại từ lúc nào, như thể đoán được suy nghĩ của cô, anh mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tràn đầy hận ý của cô rồi nói.
Thời Anh quay đầu lại, thậm chí không muốn nhìn anh nữa, nỗi đau đớn và tra tấn tối qua vẫn còn in sâu trong tâm trí cô. Bao năm qua, cô vẫn ngây thơ như một tờ giấy trắng, thậm chí đến cả nắm tay học sinh nam cũng chưa từng làm. Thế mà lại bị người mà cô gọi từ nhỏ đến lớn là ba thao lộng, rên rỉ dưới thân anh suốt cả một đêm.
Không có gì có thể vô lý hơn điều này.
Cô đứng dậy rời khỏi giường, khi chạm đất, chân cô yếu đến mức gần như không đứng vững được, trực tiếp ngã xuống thảm, chất lỏng đặc quánh mà anh xuất ra đêm qua đột nhiên chảy ra từ bắp dùi xuống đến bàn chân cô.
Nước mắt Thời Anh chợt tuôn rơi, cô ngồi dưới đất khóc.
Thẩm Nguyệt Lâm vội vàng chạy tới đỡ cô: “Phía trên chảy ra, phía dưới cũng chảy ra, mất nước thì phải làm sao?” Lúc này anh vẫn có thể nói những câu tục tĩu như thể không có chuyện gì xảy ra.
Thời Anh tức giận đẩy hắn ra: “Đừng chạm vào tôi!” Lúc nói chuyện, cô mới phát hiện thanh âm của mình rất khàn khàn.
Tuy nhiên, sức mạnh như mèo con cào cấu của cô chẳng là gì so với một người đàn ông trưởng thành, anh trần truồng bế cô lên và đi vào phòng tắm.
Cánh tay rắn chắc và mạnh mẽ xuyên qua chỗ cong của chân cô, chất lỏng ở chân cô cũng làm vấy bẩn cánh tay anh dọc theo đùi cô.
Vào phòng tắm, anh đặt Thời Anh xuống, mở vòi nước, trước tiên rửa sạch chất lỏng trắng đục trên cánh tay, có chút áy náy nói: “Xin lỗi, tối qua anh xuất tinh quá nhiều.”
Anh đã hành cô cả đêm và làm việc đó quá chăm chỉ, thậm chí còn không nhớ đến đây là lần đầu tiên của cô. Nhiều năm cầu mà không được đáp lại khiến anh gần như mất trí, anh muốn trút hết những ham muốn tích lũy vào trong cô.
“Cút đi! Tôi tự mình rửa sạch!” Thời Anh tựa vào tường, nhìn nơi khác, vẻ mặt chán ghét.
“Bảo bối, em đứng còn không vững, làm sao có thể rửa được?” Thẩm Nguyệt Lâm cười không biết xấu hổ, nắm lấy cánh tay cô, dẫn cô về phía anh.
Anh bật vòi hoa sen phía trên đầu, nước nóng xối xuống người hai người. Thời Anh đẩy hắn ra, nhưng vừa chạm vào cơ thể hắn, cô liền cảm giác được phía sau lưng vật thể cứng ngắc nóng bỏng của người đàn ông.
“Nếu em còn tiếp tục di chuyển, anh không chắc mình sẽ làm gì em ở đây đâu.” Giọng nói của Thẩm Nguyệt Lâm đột nhiên trở nên trầm hơn. Mới sáng sớm, ham muốn của đàn ông là cường thịnh nhất, khi nhìn thấy cơ thể trần trụi của cô nằm trên mặt đất, anh bắt đầu có phản ứng.
Thời Anh không thể thoát ra được nên chỉ biết khóc và để mặc anh làm loạn trên cơ thể mình.
Phòng tắm đầy hơi nước, sau khi rửa sạch bọt trên người cô, Thẩm Nguyệt Lâm không khỏi ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, môi mỏng tiến về phía tai cô, thổi ra luồng khí nóng hổi, ​​thì thầm: “ Anh Anh của ba, mềm mại và thơm quá…”
Thời Anh cứng người, lạnh lùng nói: “Ngươi không cảm thấy ghê tởm à?” Thời Anh không ngờ rằng anh lại là một kẻ dã thú và biến thái như vậy, nhiều năm như vậy mà cô cũng không phát hiện ra bộ mặt này của hắn.
“Bảo bối, giữa chúng ta không có quan hệ huyết thống, có gì ghê tởm chứ.” Thẩm Nguyệt Lâm ôm lấy bờ vai mịn màng của cô, xoay người cô lại, bình tĩnh nói.
Nhìn thấy hắn vẻ mặt không hối lỗi, Thời Anh không nhịn được tát hắn một cái. Thẩm Nguyệt Lâm cũng không nghiêng đầu trốn tránh mà nhận lấy cái tát.
“Nhìn xem, nếu là quá khứ, khi em là con gái của anh, em sẽ không bao giờ dám tát vào mặt anh. Nhưng bây giờ em là người phụ nữ của anh, anh sẽ không ngăn cản em làm bất cứ điều gì với anh.” Anh mỉm cười như thể anh ấy không hề cảm thấy đau đớn chút nào. Anh thậm chí còn nắm lấy tay cô, cẩn thận hỏi: “Có đau không?”
“Ngươi muốn loại phụ nữ nào mà chả có, tại sao lại làm vậy với tôi? Anh có bao giờ nghĩ đến việc tôi và anh sẽ sống như thế nào nếu chuyện này bị phát hiện không?” Thời Anh hét lên.
“Có anh ở đây, em sợ cái gì?” Nhìn thấy cô khóc thảm thiết, Thẩm Nguyệt Lâm bất đắc dĩ thở dài, dùng đầu ngón tay lau nước mắt cho nàng. Anh đã bảo vệ cô rất tốt bao nhiêu năm nay, có bao nhiêu người bên ngoài biết cô là con gái anh đâu. Hơn nữa, cho dù tin tức truyền ra ngoài, đến lúc đó làm một thân phận giả đối với anh là một chuyện dễ như trở bàn tay.
Thời Anh cúi đầu, nhìn thấy vật thể màu tím đen khổng lồ nhô ra từ rừng rậm trên thắt lưng và bụng hắn. Mọi chuyện đêm qua đã đủ buồn cười rồi, nhưng bây giờ cô lại còn trần trụi ở cùng phòng với anh, Thời Anh càng thấy khó chịu hơn.
“Tôi sẽ coi như chuyện tối qua chưa từng xảy ra, đừng tái phạm nữa.” Hận? Cô còn có thể làm gì đây? Coi như đêm qua là báo đáp công ơn nuôi dưỡng của anh, hiện tại cô cũng không nợ anh điều gì cả.
“Đừng có làm chuyện gì?” Thẩm Nguyệt Lâm tiến lại gần cô một bước, phần đầu khấc vật to lớn đâm thẳng vào bụng dưới của cô. Anh vòng cánh tay to lớn của mình ôm lấy cô gái và ép cô vào lòng mình . Giọng anh trầm và từ tính: “Con gái ngoan của ta, đã cho ta ăn mặn giờ lại ép ta phải ăn chay sao?”
Đôi mắt đẹp của Thời Anh tràn ngập sợ hãi, xấu hổ và tức giận. Cô nhìn thấy anh nhấc chân lên, ôm lấy dương vật đang cương cứng của anh và đẩy mạnh về phía cô.
Ngay lập tức, những nụ hôn dày đặc rơi xuống người cô, Thẩm Nguyệt Lâm đẩy cô vào tường, nuốt chửng tiếng kêu của cô, siết chặt từng centimet, cảm nhận được sự phản kháng từ bốn phía: “Này ~ Tại sao cơ thể em vẫn chặt như vậy?” Đêm qua đã phá thân sao giờ vẫn còn chặt như chưa phá thân vậy, Shit!, khó chịu muốn chết
“Không, đừng có lại ở đây…” Thời Anh lắc đầu né tránh nụ hôn của anh, vẻ mặt vừa sợ hãi lại vừa nhục nhã. Cơ thể cô vẫn còn đau, làm sao cô có thể chịu đựng được nữa.
Cô không biết vẻ ngoài đáng thương của mình trong mắt đàn ông có bao nhiêu hấp dẫn.
Yếu tố bạo lực trong xương cốt anh càng trỗi dậy, ham muốn phá hủy thứ xinh đẹp này càng mạnh mẽ,
Hơi thở của Thẩm Nguyệt Lâm càng nặng nề, gân xanh trên trán anh giật nảy lên, dùng sức siết chặt thắt lưng, đâm vào sâu nhất, gần như toàn bộ chiều dài đi vào, kéo căng toàn bộ thân thể của cô.
“Ư ~~~”
Thời Anh rên rỉ đau đớn, dáng người cô mảnh khảnh và đang bị con thịt to lớn của anh đóng đinh vào tường phòng tắm, chân cô thậm chí không thể chạm đất, cô chỉ có thể giẫm lên đôi chân của anh trong tiềm thức. Cô vòng tay qua cổ anh và thu mình lại dưới cơ thể người đàn ông.
Thẩm Nguyệt Lâm cảm thấy vô cùng thoải mái. Anh dùng đôi tay to lớn nâng cặp mông mềm mại của cô lên, ấn vào háng mình rồi đẩy ra vào, đâm đi đâm lại tận hưởng sự mềm mại của vách thịt.
Hơi nước đọng lại tràn ngập toàn bộ không gian, tiếng gầm gừ của nam giới và tiếng rên rỉ của nữ sinh không ngừng hòa quyện vào nhau.

Thời Anh sắc mặt đỏ bừng, trên cổ và vai ướt đẫm, từng sợi tóc dính chặt vào làn da trắng nõn của cô, người đàn ông vùi vào ngực cô tham lam mút lấy, đi đến đâu cũng để lại ấn kí của riêng mình.
Sau khi đẩy hàng trăm lần, anh có vẻ không hài lòng với tư thế này, bằng cả hai tay, trực tiếp bế cô lên và thao cô.
Lúc này, toàn thân Thời Anh như bị đóng chặt vào bộ phận sinh dục của người đàn ông, toàn thân chỉ tập trung vào cái rễ màu tím đen dày đặc đang không ngừng dài ra ngắn lại. Cô sợ đến mức ôm chặt lấy cổ của Thẩm Nguyệt Lâm.
“Em còn nhớ, đây là cách cha em ôm em khi em còn nhỏ không?” Thẩm Nguyệt Lâm vừa lắc eo vừa đẩy vào người cô. Tư thế này khiến côn thịt của anh đâm vào toàn bộ, chỉ còn hai quả bóng nặng trĩu hận không thể nhét luôn vào.
Anh không khỏi cảm thán, nhiều năm như vậy, cô vẫn nhẹ như vậy, anh ôm cô mà tựa như không có cảm giác, mỗi cú đâm vào vừa mềm vừa thoải mái, vẫn là đồ mình nuôi có tư vị nhất.
Thời Anh không biết làm sao anh có can đảm nói ra những lời này. Anh cũng biết anh chính là cha cô. Từ hôm qua đến hôm nay, tam quan của cô liên tục bị ảnh hưởng. Sự giáo dục tốt mà cô nhận được trong bao năm qua đã khiến cô phải chịu nhiều đau khổ về tâm lý và tinh thần.
Anh mỗi lần thâm nhập vào thật sâu, không biết là tiếng nước chảy ra từ vòi hoa sen hay tiếng nước bắn tung tóe khắp nơi từ chỗ hai người giao hợp.
Thời Anh nằm trên vai anh, cắn ngón tay để không phát ra âm thanh nào. Tuy nhiên, tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, sức lực của anh càng lúc càng mạnh, cô không chịu nổi, sợ hãi muốn trốn thoát, lắc đầu khóc lóc.
Tuy nhiên, anh đã giữ chặt cô và ấn mông cô dán chặt vào côn thịt của mình. Chỉ với một đòn cuối cùng đâm sâu, cô gái co giật trên người anh và ngất đi.
PS xịt máu mũi trời ơi, đi lái máy bay xíu:))

Bình luận

Để lại bình luận