Chương 12

Không cần làm việc, cả ngày đều ăn không ngồi rồi, nằm trên giường ċһán rồi thì bò dậy đi tới ban công ngắm biển cách đó không xa, gió mang theo hươռg vị của biển thổi tới, nhìn bụng từng ngày to lên, không biết có bao nhiêu ngầu và bừa bãi nữa.
Lúc bụng còn chưa lộ rõ, Lưu Nguyên Bạch từng tới thăm cậu, Tống Tụng mặc quần áo rộng rãi, cũng không nhận ra được cậu đang mang thai, Lưu Nguyên Bạch lại lôi kéo cậu không buông, khi không phát hiện dấu vết của người khác ở cùng cậu, cậu ta mới chấp nhận việc Tống Tụng tới nơi này dưỡng bệnh.
“Thật sự không hiểu được cậu, có thể nhẹ nhàng bỏ lại mọi thứ tới nơi này, còn tôi thì không được như thế, tôi vẫn phải bận rộn, điên cuồng làm việc, cho dù muốn tới thăm cậu cũng phải sắp xếp ngày trước, rồi lại bận rộn chạy trở về.”
“Cậu điên cuồng làm việc cái quái gì, ông chủ Lưu thời gian nghỉ ngơi thì không nghỉ ngơi, cả ngày giả vờ bận rộn, cũng không biết cậu bận rộn cái gì nữa.”
Lưu Nguyên Bạch cười hì hì nói “Bây giờ tôi đang kiếm tiền, sau này còn cưới vợ nữa. Cậu nói xem chúng ta đã quen biết nhiều năm như vậy rồi, bên cạn♄ tôi không có ai, bên cạn♄ cậu cũng như thế, không bằng chúng ta chắp vá lại đi.”
Tống Tụng xua tay, lười nhác nói “Thôi bỏ đi, hai người đàn ông sao có thể sống cùng nhau được. Nhưng mà thấy cậu lớn lên cũng đẹp trai, sau này không ai ở cùng cậu thì cậu cứ tới tìm tôi, tôi không ngại bao nuôi cậu đâụ”
Lưu Nguyên Bạch giả vờ muốn đánh cậu “Đã nói rồi đó, sau này công ty tôi có phá sản, đóng cửa, tôi sẽ tới nhờ cậy cậu, mỗi tháng cậu cho tôi mấy chục vạn tiền tiêu vặt là được, tôi rấtdễ nuôi, buổi tối cậu không trở về nhà cũng không sao cả.”
“Bệnh tâm thần.” Tống Tụng cười nói.
Cậu và Lưu Nguyên Bạch đã là bạn bè tốt nhiều năm rồi, chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, ngoại trừ chuyện cậu là người song tính ra, Lưu Nguyên Bạch cực kỳ hiểu cậu, cho nên bông đùa kiểu này cũng không có gì. Xu hướng tính dục của Lưu Nguyên Bạch là bình thường, cho dù không bình thường, cũng không thí¢h kiểu người song tính đáng ghê tởm như cậu, Tống Tụng có chút tự hiểu bản thân. Vui đùa thôi cười cho qua là được, sao có thể xem là thật.
Mà Lưu Nguyên Bạch giống như rấtnghiêm túc “Tôi nói thật, đến lúc đó cậu không được mặc kệ tôi đâụ Nếu chúng ta đều không ai cưới vợ, thì ở cùng nhau cũng ổn.”
Tống Tụng cũng nghiêm túc nói “Tôi không cưới vợ, nhưng có một đứa con có được không?”
“?”
“Thôi bỏ qua đi, khi nào cậu bay, tôi đưa cậu ra sân bay.”
“Tống này, cậu nói thật với tôi đi, cậu không kết hôn thì con từ đâu mà có?”
“Đã nói là không có rồi, chọc cậu thôi, sao cậu nhiều vấn đề như vậy hả.”
“Mẹ nó, lần sau đừng nói đùa kiểu này, trái tim nhỏ của tôi không chịu nổi kích thích đâụ”
Sau khi hai người cùng nhau rời khỏi biệt thự, Tống Tụng lái xe đưa cậu ta tới sân bay, rồi vẫy tay tạm biệt cậụ
Cũng không biết dây thần kinh nào của Lưu Nguyên Bạch kích động lên, trước khi qua cổng an ninh, cậu ta gửi cho Tống Tụng một tin nhắn Tống Tụng, tôi thí¢h cậụ
Ngay sau đó lại gửi tiếp Tôi nói nghiêm túc.
Tống Tụng nhìn hai tin nhắn rấtlâu, Lưu Nguyên Bạch tiếp tục gửi tới Trêu cậu thôi, ngày cá tháng tư vui vẻ.
Tống Tụng trả lời bằng icon nhe răng.
..
Tống Tụng sinh sản rấtthuận lợi, cậu tốn số tiền lớn để bảo mật, Tống Tụng ở bệnh viện hơn một tháng, cơ thể bình phụclại mới trở về nhà.
Nhìn đứa nhỏ từ tɾong cơ thể mình ra, Tống Tụng vẫn cảm thấy không biết làm sao. Tống Tụng tìm một vú nuôi tới đút sữa cho đứa bé, chờ đứa bé lớn một chút thì đổi sang sữa bột.
Hai tháng trước khi sinh cậu đã cực kỳ sợ hãi, luôn nằm mơ thấy ác mộng, cảm thấy đứa bé tɾong bụng cậu sẽ giống như cậu là quái vật, sinh ra sẽ có hai bộ ρhận sinh dục, cho dù không phải là người song tính, đứa bé nhất định sẽ có nhiều tật xấụ Tống Tụng không ngừng tự dọa chính mình, hoảng sợ đến cùng cực. Sau khi sinh ra cậu không ngừng kiểm tra, khi biết đứa bé không có vấn đề gì, cơ thể cực kỳ khỏe ma͙nh, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

Bình luận

Để lại bình luận