Chương 12

Cô cào những sợi lông mu dính trong chiếc quần lót ren, nghịch ngợm xoa bóp. “A, đừng chạm vào chỗ đó…” Tần Tử Mạt vốn đã bị Tô Du mút đến run rẩy, nhưng lúc này vùng tam giác lại bị tấn công, cảm giác chạm vào kỳ lạ khiến da đầu cô tê dại, chân cũng tê dại, thiếu kiên nhẫn xoắn vào nhau.

Nhưng tất nhiên, Tô Du phớt lờ phản ứng của cô. “Ở đâu?

Nơi nào không thể chạm vào?” Tô Du biết làm thế nào để trêu chọc bảo bối trước mặt, cô luồn tay vào giữa đôi chân nóng bỏng của Tần Tử Mạt, đẩy hai cánh hoa mỏng manh của Tần Tử Mạt sang hai bên, đầu ngón tay hồng hào ở trong bóng tối mò mẫm động chạm khe hở.

“A ——!”

Tần Tử Mạt có thể rõ ràng cảm giác được, nơi riêng tư nhất, mềm mại nhất của mình đã bị mở ra, cảm giác bị người lạ xâm phạm khiến cô bất giác rùng mình.

Khóe mắt Tần Tử Mạt ươn ướt, cô vô thức cắn môi.Ngón tay Tô Du nhanh nhẹn lướt qua dòng suối chảy ra từ lỗ hoa nhỏ của Tần Tử Mạt, gãi vào từng bộ phận mềm mại mỏng manh nhất dưới cánh hoa, khiến dòng suối càng trở nên cuồn cuộn.

Những ngón tay của Tô Du di chuyển xung quanh, nhưng cô lại không chạm vào âm vật nhỏ nhô lên phía trên. Điều này khiến Tần Tử Mạt gấp gáp muốn chết.

“Ư ư ư ư ư…Dì…!” m vật căng cứng của Tần Tử Mạt nhô cao đến nỗi nổi bật lên như măng mọc sau cơn mưa, sưng tấy ở đó khiến Tần Tử Mạt vô cùng khó chịu, cô rên rỉ đáng thương như một con thú nhỏ, muốn Tô Du chạm vào âm vật của mình. “Hả?” Tô Du dùng giọng mũi hỏi. “Dì, giúp em đi…” Tần Tử Mạt hai mắt đỏ bừng, bĩu môi. “Được.” Ánh mắt Tô Du dịu dàng, cô nhìn Tần Tử Mạt kiều diễm nằm trong vòng tay mình, đương nhiên muốn hết lòng thỏa mãn đối phương.

Tô Du ấn ngón tay cái vào lõi hoa cứng đỏ, ngón tay thỉnh thoảng quét qua âm vật nhỏ, một lần rồi lại một lần. “A… đúng thế, thoải mái quá…” Âm vật nhạy cảm của Tần Tử Mạt liên tục bị kích thích bởi những cú nhéo mạnh, một làn sóng khoái cảm ập tới, lan ra vùng kín, bụng dưới đến toàn thân, khiến thể xác và tâm hồn cô cùng một lúc được trải nghiệm cảm giác phấn khích ấy.

Tô Du nghe thấy Tần Tử Mạt thở hổn hển, biết cô gái của mình đang trải qua điều gì.

Cô nhẹ nhàng kéo lõi hoa đỏ tươi rồi lại ấn mạnh, móng tay bấm vào đứa bé tội nghiệp đang ngửa đầu lên, cuối cùng dùng đầu ngón tay chơi đùa thật nhanh. “Ahhh…” Âm vật bị sự tra tấn ngọt ngào này khiến khóe mắt Tần Tử Mạt ươn ướt, cô vô thức mở rộng hai chân hết cỡ, cơ đùi trong hơi run lên vì khoái cảm dồn dập kéo tới. “Muốn hạnh phúc hơn không?” Tô Du hỏi như đang mê hoặc một cô gái ngây thơ, tay cô vẫn không ngừng tàn phá phần lõi sưng tấy đáng thương của cô gái, không những thế còn tăng tốc độ di chuyển một cách nhanh chóng.

“Ưm… muốn ~~” Đương nhiên một kẻ tham lam như Tần Tử Mạt sẽ không từ chối, đôi mắt cô ướt át chứa đựng sự say mê cầu xin hạnh phúc từ Tô Du.

Bình luận

Để lại bình luận