Chương 12

“Điện hạ, đêm xuân đáng giá ngàn vàng, người trong phòng này đều là người một nhà, mẫu tử hai người bây giờ như tên đã lên dây, không thể không bắn, ngài cần gì phải ra vẻ thanh cao?

Nghẹn lâu như vậy, không phải là rất khổ sở sao?

Tống Tu Trần cười cợt liếc mắt nhìn dưới háng công chúa, nơi đó đang cất giấu niềm kiêu hãnh của Thiên Càn, hiện tại đang phồng thành một cái lều nhỏ.

Nàng ta cũng không phải muốn trưng cầu ý kiến, mà là thông báo với bọn họ, chớ có phí sức phản kháng, tối nay nàng chính là muốn xem trò chơi mẫu tử loạn luân.

Ngươi hạ dược ở trong rượu?!

” Minh Vân Tiếu lập tức đoán được ý của ả dì.

Tống Tu Trần cũng không nóng nảy, cười lạnh mà nhìn cặp mẫu tử đang giằng co.

Một lúc lâu sau, ở trong ánh mắt kinh sợ của nữ đế, công chúa đỏ mặt mà tránh đi tầm mắt, thân dưới vặn vẹo, không cần nói cũng biết, đây là hành vi thoả hiệp.

Không!

Nàng và nữ nhi, bọn họ là mẫu tử!

Làm sao có thể……….

Mẫu hoàng coi như……Là gặp ác mộng.

” Nghiệt tử!

Nữ đế một mực giãy giụa, nhưng mà thân thể suy yếu, lại trúng xuân dược, giãy giụa lại thành vặn vẹo khiêu khích ở trên hông nữ nhi.

A, bệ hạ đừng vội.

” Tống Tu Trần lột đi quần lót bị thẩm ướt của công chúa, côn thịt thô dài bắn ra, đánh vào trên đùi nữ đế.

Điện hạ quả thực là thiên phú dị bẩm, tối nay nhất định có thể mẫu tử tẫn hoan!

” Tống Tu Trần cười to, bẻ đầu gối nữ đế, nắm lấy dương cụ dữ tợn của công chúa, nhắm ngay lỗ hoa sớm đã ướt át cắm vào.

Mới đi vào phần đầu, nữ đế liền run rẩy không thôi.

Tống Tu Trần nâng hai cánh mông lên, cưỡng chế lỗ hoa ngồi xuống côn thịt hung hăng kia —— ”

A!!!

” Nữ đế đau đến giơ cổ lên, thân hình ốm yếu bị banh thành tư thế dâm đãng.

Mẫu hoàng!” Minh Vân Tiếu từ dục hỏa đốt người kia thanh tỉnh trong chớp mắt, đau lòng không thôi.

Nhưng lại bị nhục huyệt mềm mại mê người kia hút mất hồn, theo bản năng hướng về phía trước mà thúc động.

Tống Tu Trần bóp hai bên mông thịt trắng nõn, phối hợp với động tác của Minh Vân Tiếu, giúp công chúa gian dâm long thể hoàng đế.

Tiếng cười phát rồ của Tống Tu Trần vang vọng trong phòng, nữ đế đau đến mắt nhắm nghiền, không chịu được mà lắc đầu nức nở.

Thân thể bị ma trảo phía sau cưỡng chế nâng lên hạ xuống, nhìn qua giống như kỹ nữ chủ động cầu hoan, lại giống như đang cưỡi ngựa xóc nảy, tiếng thở phập phồng không dứt bên tai, lỗ hoa nhỏ hẹp dần dần vô lực mở rộng, bị đâm đến chảy đầy dâm thủy, thấm ướt côn thịt của nữ nhi.

Sâu quá………Nơi đó, quá sâu………..

Côn thịt nữ nhi vừa thô vừa trướng, mỗi lần đỉnh vào chiều sâu mà Nhiếp Chính Vương chưa bao giờ đâm tới, hung hăng nghiền qua tầng tầng thịt non mẫn cảm.

Nữ đế khổ sở nức nở, ánh mắt bắt đầu tan rã, cách hơi nước mà nhìn tới khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp của nữ nhi.

Bình luận

Để lại bình luận