Chương 12

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 12

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trên bàn bày những món ăn thường ngày, Lưu ngồi xuống.
Dương Đình Nhất đem bát cháo đặt trước mặt cô “Ăn chút cháo tốt cho dạ dày.” Trong lời nói xen lẫn cưng chiều vô hạn.
Trên bàn ngoài cháo hoa, còn có vài đĩa thức ăn đi kèm, xem ra hắn cũng rất dụng tâm. Lưu Đóa dùng thìa khuấy đều chén cháo, cháo vừa nấu xong còn tản ra khói nóng, cô thổi thổi, chờ nguội bớt mới cho vào miệng.
Trong suốt quá trình, Dương Đình Nhất đối diện chăm chú nhìn từng động tác của cô, nhìn thấy lông mày đang nhíu giãn ra, hắn tự nhiên cũng cảm thấy vui vẻ. Cầm lấy bánh màn thầu đặt bên cạnh chén của cô “Em gầy quá, ăn nhiều một chút.”
Chỉ là một câu nói bình thường, thiếu chút nữa khiến cho Lưu Đóa cảm động rơi lệ. Cô là con gái lớn trong nhà, ba mẹ đối với cô đặt rất nhiều kì vọng, hi vọng cô gánh vác được tất cả việc nhà, chăm sóc cho em trai. Từ lúc cô bắt đầu hiểu chuyện đã bắt đầu học nấu cơm, nếu không làm tốt, ba mẹ động một tí liền mắng cô. Bọn họ tuy từ nhỏ đến lớn chưa từng đánh cô, thế nhưng mỗi ngày đều giày vò tinh thần của một đứa trẻ như thế, nói cô không tổn thương chính là nói dối. Nghĩ tới đây cô không chịu nổi chuyện cũ, trong nội tâm dâng lên cảm giác phiền muộn, mất hứng buông đũa xuống.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Cơm ăn không ngon sao?” Dương Đình Nhất lập tức trở nên khẩn trương.
Lưu Đóa lắc đầu, múc một thìa cháo cho vào miệng “Không có việc gì, chỉ là không có khẩu vị.”
Trong chén lập tức xuất hiện vài miếng đồ ăn ăn kèm, Lưu Đóa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt của hắn tràn ngập cưng chiều “Tiệm này thức ăn vô cùng ngon, rất nhiều người đề cử, tôi nghĩ chắc em cũng sẽ thích.”
Lưu Đóa yên lặng ăn vài miếng, gật đầu “Quả thật không tệ.” Dừng một chút mới nói tiếp, “Cậu không cần phải để ý đến tôi, tôi sẽ không bạc đãi bao tử của mình .”
Dương Đình Nhất bị lời nói này của cô chọc cười, cô đúng là mồm miệng lanh lợi. Nhưng hắn lại rất thích cô như thế.
Dương Đình Nhất cũng có chút đói, hắn bình thường ăn cơm khá nhanh, chỉ là vì chăm sóc cô, nên tốc độ trở nên chậm lại, từ từ ăn.
Nhưng hắn vẫn rất hưởng thụ thời gian này, thân là tổng giám đốc công ty, từng giây từng phút của hắn đều mười phần trân quý, nhưng có thể cùng người yêu ăn cơm, mặc kệ tốn bao nhiêu thời gian, hắn đều không quan trọng.
Cứ việc dùng tốc độ sên bò, Lưu Đóa cuối cùng cũng đã ăn xong, cô đứng lên chuẩn bị thu dọn bát đũa, liền bị Dương Đình Nhất cản lại “Để tôi làm, em qua bên kia nghỉ ngơi, thuận tiện ăn chút trái cây đi.”
Hắn rút mấy tờ khăn giấy, tỉ mỉ lau khóe miệng cho cô. Lưu Đóa từ đầu đến cuối ngồi im không nói gì, tùy ý hắn giúp mình lau miệng. Dương Đình Nhất lau xong, thuận thế nâng cằm của cô lên, cúi xuống trao cho cô một nụ hôn triền miên nồng nhiệt. Cho đến khi cô cơ hồ mơ màng, mới buông ra, nói khẽ bên tai Lưu Đóa, “Ngoan, chờ tôi một lát, chúng ta sẽ cùng nhau tâm sự”
Lưu Đóa không phản kháng, bị sự quan tâm, chăm sóc nhiệt tình của hắn làm cho cảm động, cô nhìn thẳng vào nội tâm mình, trong lòng không rõ tư vị này rốt cục là như thế nào. Bảy năm qua, cô mặc dù đã có vài người bạn trai, nhưng rất nhiều lần chẳng có nguyên do mà chấm dứt. Nhắc đến chuyện kết hôn, cô liền theo bản năng trốn tránh, trong lòng mơ hồ hiểu ra đây có lẽ là bởi vì hắn.
An tĩnh ngồi tại chỗ một lát, sau đó lén vụng trộm vào phòng thay quần áo ngủ trên người. Cô không phải là người bảo thủ, nhưng mặc đồ ngủ nói chuyện cũng sẽ không thoải mái.
Dương Đình Nhất sau khi rửa bát sạch sẽ, đi ra đã nhìn thấy cô thay sang bộ quần áo khác, khóe môi kéo ra một nụ cười đầy ý vị “Cũng tốt, như thế này lại càng dễ nói chuyện.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận