Chương 12

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 12

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cố Quyết không hiểu tại sao mình lại như vậy.

Anh hối hận bản thân bốc đồng vì đã hỏi một câu ngu ngốc như vậy.

Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo trước khi sự hối hận của anh có thể hình thành, anh nhận được tin nhắn từ cô.

[ Câu hỏi hôm qua em đã suy nghĩ rất lâu, bây giờ em có thể trả lời cho anh ]

Tim anh chợt thắt lại.

Hôm đó, Cố Quyết đứng ngoài sân biệt thự, để mặc những hạt mưa rơi trên gương mặt anh.

Cô thích điều gì ở anh chứ?

Ở trường có rất nhiều nam sinh xuất sắc như vậy, sao cô lại thích anh chứ?

Và tại sao cô lại chọn anh làm đối tượng nhìn trộm?

Câu hỏi này đã quanh quẩn trong tâm trí anh trong nhiều ngày, liên tục khiến anh bận tâm.

Tiếng ting của tin nhắn lại vang lên.

Khoảnh khắc suy nghĩ của anh trở lại, trong cơn mưa phùn im lặng, Cố Quyết thấy cô gửi voice, anh nhấn vào đó nghe thấy: [ Tất cả. Cố Quyết, em thích tất cả mọi thứ về anh ]

Kể từ đêm đó, Cố Quyết chưa bao giờ trả lời tin nhắn của cô.

Trong giờ học buổi sáng, Bùi Gia Mạt nằm bò trên bàn, quay mặt ra cửa sổ. Cơn mưa phùn vẫn tiếp tục, cô nhìn vào cửa sổ kĩ cũ nhuộm màu nghĩ cô nhất định phải làm gì đó.

Nhưng có thể làm gì được đây?

Các trường học ở phía Nam thường có hành lang dài, từ lớp 1 đến cuối hành lang phải mất hai phút đi bộ.

Tuy nhiên, trong hai phút ngắn ngủi này, Bùi Gia Mat sẽ có ảo tưởng rằng trái tim cô đã đập 10.000 lần.

Chàng trai quanh năm ngồi trong góc hiển nhiên là vừa mới tập thể dục, sau gáy có một lớp mồ hôi mỏng, tĩnh mạch nhô lên trong tay, có hơi đáng sợ khiến tim cô đập thình thịch

Bước chân Bùi Gia Mạt chậm lại, cô miễn cưỡng nhìn đi chỗ khác.

Hôm nay anh mặc chiếc áo phông màu xám đậm, màu sắc ái muội, chỉ cần bị dính chút dịch cơ thể liền trông có vẻ rất dâm mỹ.

Trong giờ toán, Bùi Gia Mạt cúi đầu xuống, đầu bút dừng lại khi đang tính toán câu hỏi lớn cuối cùng trong bài kiểm tra.

Không ai có thể nghĩ đến một học sinh top đầu với vẻ lãnh đạm thường ngày lại đang tưởng tượng ra cảnh bị chàng trai mà mình yêu thầm cởi hết quần áo rồi đè hôn ở cửa sau lớp, cô muốn dương vật khủng của anh đâm mạnh vào bím mình, quy đầu thô to thiếu nghị lực đâm sâu vào, hai người thở hổn hển lăn lộn tới mức nước dâm chảy ra từ chỗ giao hợp của hai người bắn tung tóe.

Cô muốn ngồi trên đùi anh, muốn dùng lỗ bướm ướt át cọ cọ dương vật của anh, cô muốn anh ôm cô thật chặt và làm một cách dịu dàng.

Không thể duy trì nhịp thở bình thường, Bùi Gia Mạt nhanh chóng làm xong câu hỏi cuối cùng rồi xin phép giáo viên đi vệ sinh.

Bước vào căn phòng cuối cùng rồi khóa cửa lại.

Cô nhấc váy đồng phục mùa hè lên, dùng ngón tay trắng nõn và mềm mại nhẹ nhàng móc mép quần lót kéo xuống đến chân, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

Gửi cho Cố Quyết ——

[ Em muốn làm bẩn áo phông của anh. ]

Đêm đó, Cố Quyết nhận được tin nhắn của cô——-

[ Anh đã nhìn thấy ảnh của em chưa? ]

Cuối cùng, Cố Quyết quyết định trả lời hai từ không dấu chấm câu: [Xóa]

Cô bối rối gửi dấu chấm hỏi: [?]

Anh kìm nén cơn tức giận, trả lời từng chữ: [Tôi đã xóa ảnh rồi, sau này cậu đừng gửi nữa.]

Đầu bên kia im lặng một hồi, sau đó giọng nói vang lên: [Tại sao? Anh không thích à?] Không có trách móc hay tức giận, cô chỉ hỏi thẳng.

Cố Quyết không ngờ cô gái này táo bạo như vậy. Trong bức ảnh được gửi là quần lót ướt đã tụt xuống ở trên đôi chân trắng nõn và đầy đặn của cô gái.

Trong giờ giải lao ồn ào, anh cảm thấy một sức nóng khó tả trên mặt, mặc dù anh đã xóa ngay luôn rồi nhưng dục vọng trong bức ảnh vẫn luôn đọng lại trong tâm trí anh.

Bên ngoài trời vẫn mưa, không khí tràn ngập ẩm ướt nóng nực kéo dài. Cố Quyết đi đến bên cửa sổ, hít sâu một hơi nói với cô: [ Vùng riêng tư của con gái không thể tùy tiện gửi cho người khác.]

Bình luận (0)

Để lại bình luận