Chương 12

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 12

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“ Vậy để tôi đưa cô đi.” Ý Hiên đứng dậy, đi đến bên bờ suối. “ Dù sao thời gian ở đây tôi cũng rảnh.”

“ Ngài mới đi đến nơi đây, còn cần thời gian nghỉ ngơi nha.” Nếu được tộc trưởng Ý Hiên đưa đi quả thực quá tốt, không chừng còn có thể đi xa một chút. Theo lời bà Cao nói hắn hẳn rất lợi hại.

Hắn lấy một chiếc lá thật to đựng nước suối đem đến dập lửa: “ Trời gần tối rồi, chúng ta nên trở về thôi.”

Đàm Ngư nhìn lên, quả thực trời đã gần tối.

“ Đợi chút, tôi hái thêm một chút” Cô nhanh chóng chạy đi, hái thêm chút nấm.

Hai cây nấm thật to là đủ cho cô ăn ngày nay và mai nha! Không phải cắn răng gặm cà rốt nữa rồi.

Đợi chút về nhóm lửa nướng chín một cây, trưa mai có thể dùng bát đá đem luộc cây thứ hai. Buổi chiều lại ra dòng suối xem xét, không chừng có thể kiếm được thật nhiều thứ còn tốt hơn.

Nấm mọc ở nơi ẩm ướt, từ chỗ họ ngồi cách một khoảng không quá xa.

Ý Hiên tiến đến gần bà Cao.

Trên người hắn lại đem đến cảm giác lạnh lẽo, uy áp. Bà Cao có chút rùng mình.

“ Tộc trưởng Ý Hiên, cậu làm vậy là có ý gì?” Bà Cao dẫu sao cũng có nhiều kinh nghiệm sống, sao có thể không hiểu hán là đang uy hiếp mình.

“ Đừng đánh chủ ý lên cô dâu của ta” Cái đuôi của Ý Hiên nhúc nhích trên nền cỏ, cảm giác như hắn sẵn sàng lao đến nuốt chửng Cao Lệ bất cứ lúc nào.

Thân trên Cao Lệ cứng đờ, hai chân lại không ngừng run. Mắt và miệng đều mở to xong không thể nói ra một lời nào.

Sóc nhỏ trong tay bà cũng sợ hãi, vốn rất ngoan ngoãn nằm yên, hiện giờ nhảy loạn tìm đường chạy thật nhanh. Sau đó biến mất không dấu vết trên cái cây thật cao.

Đàm Ngư hái nấm xong thật nhanh liền trở lại. Ý Hiên cũng khôi phục vẻ hiền hòa.

Bà Cao thoát khỏi uy áp, hơi thở có chút gấp: “ Bé con, con đưa tộc trưởng Ý Hiên trở về nghỉ ngơi, đến đầu bộ lạc liền gọi Tiểu Tứ ra chỉ đường. Ta trở về trước”

Đàm Ngư khó hiểu nghiêng đầu. Không phải đường trong bộ lạc bà Cao rành rọt hơn cô sao? Bà ấy đưa Ý Hiên tộc trưởng về khẳng định chu đáo hơn.

“ Hẳn là bà Cao có việc, làm phiền em rồi.” Ý Hiên biết Cao Lệ đã hiểu lời hắn, dịu dàng đáp lời. Sau đó vươn tay bế cô gái nhỏ: “ Để tôi bế em, loài rắn đi thật nhanh. Em quả rất khó theo kịp”

Đàm Ngư nằm trong lòng hắn, cảm nhận được hơi lạnh từ da rắn. Có chút ngại ngùng.

Ý Hiên đưa cô về đến đầu thôn, đầu thôn luôn luôn có ít nhất hai, ba giống đực canh giữ.

Ý Hiên thả cô xuống.

Đàm Ngư nhờ một giống đực đi gọi Tiểu Tứ.

Giống đực tộc thỏ rất trượng nghĩa, không nỡ từ chối lời nhờ vả của một giống cái. Hơn nữa còn là một giống cái độc thân xinh đẹp.

Tiểu Tứ có lẽ chơi gần đó, chạy lại thật nhanh.

Bà Cao đã nhờ cô đưa Ý Hiên trở về, như vậy Đàm Ngư cũng không dám bỏ hắn giữa đường. Dù sao cũng đã một lần làm hắn phật ý, vẫn là đề phòng Tiểu Tứ ham chơi chăm sóc hắn không chu đáo.

Cô nói Tiểu Tứ dẫn đường, cùng hắn đi bộ đến đồi nhỏ trong tộc thỏ.

“ Ngài Ý Hiên, đã vào trong tộc thỏ, rất an toàn.” Đàm Ngư thấy hắn vẫn ở trong trạng thái bán thú, có chút kỳ lạ dù sao trong tộc thỏ rất an toàn, không có gì uy hiếp đến hắn. “ Ngài có thể trở về hình dạng người nha”

Hắn trở về dạng người đi sẽ chậm hơn một chút, như vậy cô đuổi theo không quá mệt, đợi lát nữa leo lên đồi nhỏ, chạy theo tốc độ như hiện tại cô khẳng định sẽ mệt chết.

Dù sao Tiểu Tứ cũng là giống thỏ, trời sinh nhanh nhẹn. Đuôi rắn lại càng có thể trườn thật nhanh. Chỉ có cô đáng thương, chân cũng không tính là quá dài. Để theo kịp hai người họ chỉ có thể cố gắng bước thật nhanh.

Ý Hiên bật cười thành tiếng. “ Em chắc chắn muốn tôi hóa người chứ?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận