Chương 12

“Vậy có nghĩa là có thể đi vào rồi hả?”

Anh quyết đoán đem tay rút ra, trên ngón tay thon dài dính đầy chất lỏng sền sệt của cô, cũng không đợi cô từ chối, người ở phía sau đã nhịn không nổi nữa, trực tiếp để quy đầu ở cửa huyệt của cô.

“Đại ca, chậm một chút!” Cô thật sự luống cuống, không nhịn được tiến người về phía trước, lại bị anh cố định lại, bóp chặt eo. Muốn khóc quá.

“Xin anh chậm một chút, thứ kia của anh lớn quá, thật sự đau lắm!”

Hiển nhiên người phía sau vì được khích lệ mà tâm trạng trở nên tốt hơn: “Sợ cái gì chứ, lão tử đều đã làm dạo đầu cho em rồi. Lần trước có thể đâm vào hết thì lần này cũng có thể.”

“Không phải… là muốn chậm một chút, nhẹ một chút, thật sự cầu xin anh đó, lần trước anh làm đến giờ cơ thể tôi vẫn còn đau.”

“Nói nhảm ít thôi, lão tử muốn làm em, em phải ngoan ngoãn để cho tôi làm. Yên tâm đi, sẽ làm em sướng thôi.” Anh đã không nhịn được nữa rồi, quy đầu chống lên muốn nhét vào trong. Bên trong đã có đủ nước để bôi trơn nên anh dễ dàng đi vào được một phần tư.

“A! Đừng đừng, không vào được, anh chậm một chút đi….”

Đệt, lần ở khách sạn là do có dầu bôi trơn, nhưng lần này lại có một chút khó khăn.

Anh vẫn cứ tiếp tục nhét thẳng vào bên trong, người phụ nữ dưới thân không chịu nổi, liều mạng nắm lấy da ghế mà bò về phía trước. Bản thân cô nghĩ thà bị đánh chết chứ không muốn bị làm chết.

“Mẹ nó, lão tử kêu em ngoan ngoãn nghe lời, nghe không hiểu hả?” Anh tát một cái lên mông của cô, mạnh mẽ túm chặt lấy eo cô rồi đâm thẳng vào trong.

“A! Đau đau đau….. đau quá!” Cô bật khóc, mắt chuyển động, rưng rưng nước mắt tức giận trừng anh.

Mông đỏ lên, bên dưới đã cắm vào được một nửa, nhưng vẫn còn một nửa nữa.

Phó Hựu cũng không rảnh mà lo nhiều như vậy, bây giờ anh chỉ muốn dùng cơ thể của người phụ nữ này cho thật đã thật sướng. Yêu tinh đáng chết, đúng thật là có thể hút được tinh khí của anh, kẹp anh đến mức chịu không nổi.

Khương Hân không còn ý định nhích người về phía trước nữa, duỗi bàn tay ra. Bỗng nhiên một bàn tay khác vươn tới, bịt kín miệng cô lại. Từ chóp mũi truyền đến mùi hương ở thân dưới của cô, làm cô đột nhiên hoảng sợ trừng lớn hai mắt.

“A!”

Anh dùng sức đâm vào, đâm vào toàn bộ, rồi nhìn dáng vẻ vốn đang giãy giụa của cô, bây giờ còn không dám cử động một cái.

Cô bị cắm đến mức bật khóc, địa phương mỏng manh và non nớt nhất cơ hồ đã bị xuyên thấu cắm vào, đâm thẳng đến cổ tử cung, chỉ cần dùng thêm một chút lực nữa là có thể tiến hẳn vào trong.

“A a a!”

Cô dùng sức kéo bàn tay to lớn của anh ra, lên tiếng mắng anh: “Đau quá, đ* mẹ anh! Cút đi”

Phó Hựu bất ngờ va chạm thọc vào rút ra, người dưới thân nắm chặt lấy da ghế, gục mặt vào đó khóc. Nước dịch vừa rồi rất nhanh đã khô, làm chõ va chạm truyền đến cảm giác xé rách vô cùng đau đớn.

“Lão tử đã nói gì với em, em quên rồi sao? Miệng không rên được thì ngậm lại cho tôi! Nói thêm một câu thô tục nào nữa, tôi sẽ để em xem thử em có thể còn sống để thấy được mặt trời ngày mai nữa không.”

Rõ ràng là anh đang làm cô, dựa vào cái gì bây giờ lại còn nói lý!

Phó Hựu nhéo âm đế của cô, nhìn dáng vẻ cô cắn răng kiềm chế, cũng thật đáng thương.

Mèo hoang nhỏ bại lộ bản tính, mới càng làm cho anh có dục vọng chinh phục.

Bình luận

Để lại bình luận