Chương 12

Đôi núi tuyết cao chót vót hiện ra trước mặt hắn, tuy rằng dáng người nàng nhỏ xinh, nhưng bộ ngực này lại không hề ăn khớp với hai chữ nhỏ xinh này, phải dùng hai bàn tay mới nâng được một bên, hơn nữa hình dáng còn rất xinh đẹp đáng yêu.
Nơi riêng tư nữ tính bị nam nhân trắng trợn nhìn ngắm, thậm chí hắn còn đưa tay ra bóp một cái, Đường Miên đã quên phải tức giận, kinh hách muốn bỏ chạy lại phát hiện mình không có đường lui, bàn tay Tả Triều Chi rất lớn, xương khớp ngón tay rõ ràng, lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng, quét qua làn da mang tới cảm giác khác thường.
“Đừng, đừng mà!” Nàng đẩy Tả Triều Chi bằng hết sức mình, nhưng lại không làm hắn mảy may chút nào.
Tả Triều Chi có người trong lòng, những năm đó ở Bắc cảnh, hắn từng chứng kiến không biết bao nhiêu quan hệ hào phóng giữa nam và nữ, không biết có phải cuộc sống áp lực quá hay không, bên trong quân doanh cực kỳ phóng đãng, bên lửa trại, nam nữ tùy ý trần truồng giao lưu, tiếng rên rỉ khóc thút thít của quân kỹ vang lên không dứt, mãi cho tới khi hắn bắt đầu chỉnh đốn quân doanh thì mới biến mất.
Mặc dù biết chuyện nam nữ nhưng trước nay hắn lại chưa từng có kinh nghiệm thực tế, đây là lần đầu tiên hắn chạm vào cơ thể trần trụi của thiếu nữ, động tác trúc trắc, không biết khống chế sức lực, “Đau!” Lúc Đường Miên rì rầm thành tiếng, hắn mới bừng tỉnh thu bớt sức lực.
Toàn thân nàng từ trên xuống dưới đều rất thơm, cũng rất mềm, đột nhiên Tả Triều Chi có chút tự ti, chỉ cảm thấy như người thô tục có được tấm tơ lụa thượng hạng, muốn sử dụng lại lo lắng không yên, sợ bản thân không xứng.
Nhưng trân bảo quý giá trong lòng bàn tay, có ai nỡ buông được chứ? Dù hắn có cảm thấy không xứng với nàng thì hắn cũng không thể buông tay.
Khẽ nhéo nụ hoa xinh đẹp trước ngực nàng, hắn đưa mắt thưởng thức, tiếp đó ngậm vào trong miệng, tiếng mút chụt chụt vang lên, hắn mút lấy đầu ti nhạy cảm.
“Dừng tay… hức…” Đường Miên cảm thấy thẹn thùng, vậy mà hắn lại ăn vú của nàng! Tuy rằng nàng có từng nhìn thấy mấy hình ảnh này trên sách, nhưng chuyện xảy ra trên người lại hoàn toàn vượt qua giới hạn nàng có thể thừa nhận.
Nước mắt không nghe theo lý trí chảy ra, “Dừng lại! Dừng lại… ưm.” Đầu vú tê dại, dưới bụng nóng bừng, cơ thể chưa từng trải qua tình dục nổi lên phản ứng tự nhiên, nàng cho rằng kháng cự là có thể như liệt phụ trinh tiết, nhưng trên thực tế, nàng lại phát ra tiếng kêu mềm mại như bông, nghe tiếng kêu đó có vẻ… không tốt chút nào.
Tiếng kêu của nàng kích thích giác quan của Tả Triều Chi, dục vọng bên dưới bành trướng đáng sợ, tay hắn tìm kiếm giữa hai chân nàng, hắn đặt một chân nàng lên ghế bành, quần lụa tự nhiên bị tách ra, nơi cấm địa riêng tư bại lộ, hắn buông tha cho ngực nàng, ánh mắt dần chuyển xuống nơi giữa hai chân.
Tiểu cô nương trời sinh mềm mại, âm hộ sạch sẽ, làn da trắng nõn, thoáng có thể thấy được một chút lông tơ, thịt trai no đủ thẹn thùng khép kín, hạt châu nhỏ giấu mình bên trong, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh nước.
“Đừng nhìn, ngươi đừng nhìn ma!” Nàng thẹn thùng quẫn bách, vội vàng muốn kẹp chặt hai chân lại bị hắn nhấc chân tách ra, muốn dùng tay chắn lại bị hắn dễ dàng bắt được, còn cầm lấy tấm vải bên cạnh trói chặt cổ tay trắng nõn của nàng lại, tiếp theo dùng lòng bàn tay chạm tới nơi thần bí xấu hổ, cởi bỏ quần trong, mở miệng, “A Cẩm, muội ra nhiều nước lắm, thật ướt…”
Cho dù trong lòng không ngừng khẩn cầu đừng chạm vào chỗ đó, nhưng cuối cùng cũng bị chạm vào rồi, phản ứng kinh hãi cực kỳ rõ ràng, cả người nàng run lên, huyệt nhỏ cũng sợ hãi tới mức co rút lại, thoạt nhìn cũng có vài phần đáng yêu.
Thiếu nữ 17 tuổi, bản thân cũng ngượng ngùng không dám chạm vào nơi đó lại bị một nam tử thành niên xâm phạm, cho dù chỉ là cái đụng chạm nhẹ nhàng, thế nhưng cảm giác này vẫn khiến cả người nàng căng thẳng.

Bình luận

Để lại bình luận