Chương 120

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 120

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tiếng pháo ngừng lại, Diệp Nam Phong rốt cuộc cũng nghe được tiếng rên rỉ của Diệp Chi, uyển chuyển và yêu kiều, mang theo sự yêu thích không thôi.

“Ưm a ~”

Xương cốt cả người đều rã rời, hòa thành làm một với cơ bắp, khiến cô không còn phân biệt rõ cái này với cái kia.

Đầu óc Diệp Chi trong nháy mắt trở nên trống rỗng, mãi đến khi nhận ra tiếng pháo đã ngừng, cô mới kêu lên: “Ra, ra ngoài… a… anh hai…. thoải…. thoải mái quá…. đừng mà….a….”

Chiếc áo khoác trên người cô rơi xuống, Diệp Nam Phong lại lần nữa khoác lên cho cô, che đi mùi hương đặc biệt phát ra từ cơ thể cô mỗi khi động tình.

Diệp Nam Phong ngậm lấy núm vú cô, anh bú mút thế nào cũng không thấy chán, dương vật trong hoa huyệt di chuyển nhẹ nhàng, khoái cảm càng thêm đồng đều, làm Diệp Chi thoải mái đến ngửa đầu.

Trong lòng cô không còn bất cứ lo lắng nào, hóa ra được làm chuyện đó với anh trai mình lại là một trải nghiệm rất sung sướng.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Diệp Chi lại lần nữa được anh đưa lên đỉnh.

Diệp Nam Phong còn chưa thỏa mãn, dương vật vẫn nằm trong cơ thể cô, anh cứ để vậy mà ôm cô đứng dậy: “Cả người toàn mồ hôi, không cẩn thận sẽ bị cảm mất, chúng ta đi ngâm nước ấm đi.”

Diệp Chi ngoan ngoãn ôm bả vai anh, cảm thụ xóc nảy khi bước đi, vài bước ngắn ngủi cũng đủ làm âm hộ cô chảy nước dầm dề.

Diệp Nam Phong vừa ôm cô vừa chỉnh nhiệt độ nước cho phù hợp, sau đó cả hai bước vào bồn tắm.

Diệp Chi bị anh lăn lộn nãy giờ đã có chút mệt mỏi, vừa ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, cả người cô liền tỉnh táo không ít.

Cô chủ động ngồi trên đùi Diệp Nam Phong, để dương vật anh tiến vào chỗ sâu nhất trong người cô, Diệp Chi há miệng rên rỉ một lúc mới nhàn nhã nói: “Anh hai, em bây giờ là đồng phạm với anh rồi.”

Một đồng phạm bị buộc phải ở bên nhau dù biết bọn họ là anh em.

Diệp Chi nhớ anh từng nói qua, ba mẹ rất yêu thương cô, nếu phải chọn một trong hai thì ba mẹ nhất định sẽ chọn cô, bỏ rơi anh trai.

Nếu anh phải gánh vác một mình, anh chắc chắn sẽ rời khỏi gia đình.

Cho dù đầu sỏ gây tội xác thật là anh trai thì Diệp Chi cũng không muốn điều đó xảy ra.

Diệp Nam Phong sững sờ tại chỗ, nhìn Diệp Chi với vẻ hoang mang hiếm thấy.

Anh hình như….

Đã đánh cuộc thắng.

Diệp Chi đứng dậy từ bồn tắm, bọt nước trong bồn bắn tung tóe khắp nơi, cô bất mãn dùng móng tay cào lên cánh tay anh trai.

Diệp Nam Phong hôn lên trán Diệp Chi, ôm chặt cô vào lòng, như muốn cô hòa tan vào cơ thể anh.

Anh nói: “Chi Chi, đây là câu nói hay nhất anh từng nghe trong đời.”

Diệp Chi lẩm bẩm một câu: “Em không có ý khác nha…”

“Ừm, anh biết em không có ý khác, em chỉ là đồng phạm của anh.”

Mùng 1 đầu năm phải dậy sớm để ăn bánh trôi, Diệp Chi và Diệp Nam Phong tuy đi ngủ rất trễ nhưng cả hai dường như đều không buồn ngủ, hai người tỉnh dậy rất sớm.

Thân thể Diệp Chi vẫn còn đau nhức, nhìn bóng dáng đang tắm rửa trong phòng tắm, cô đứng dậy, từ trong ngăn kéo lấy ra mấy tập tài liệu, trong đó đều là bản kết quả xét nghiệm ADN.

Trang đầu tiên viết tên cô và ba mẹ, trang cuối cùng kết luận cô có mối quan hệ huyết thống với ba mẹ, độ tin cậy trên 99,999%.

Diệp Chi xe từng trang tài liệu, ném vào thùng rác.

HOÀN CHÍNH VĂN

————————————————–

Bình luận (0)

Để lại bình luận