Chương 120

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 120

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Bốn người còn lại đứng thủ tại nơi đó nên dù hắn có muốn thao cũng không được, cánh tay không thể cử động, ánh mắt trông mong chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.

Trên đường trở về chung cư bốn người cùng nhau thảo luận việc này, hiện giờ nữ sinh kia nhìn như chỉ nhắm vào Hứa Tân nhưng thực chất mũi tên bắn ra lúc ấy là nhằm vào Vân Tô Tô, nếu không nhanh chóng bắt được cô ta, e là sẽ để lại nguy hiểm.

Trịnh Nghị cúi đầu nhìn thoáng qua, Vân Tô Tô thì đang quỳ gối ở giữa xe, cửa sổ và tấm vách ngăn trên xe đã được kéo lên.

Hắn cởi quần, tiếng vang lập tức thu hút sự chú ý của mấy người kia, Lam Đà lười nhác dựa ra sau, cười khẽ “Thật đúng là không chỗ nào không nghĩ tới thao cô ấy, mấy phút nữa là tới nhà rồi mày chịu đựng một chút không được sao, đợi tới nhà rồi thao không được hả?”

“Nhịn không nổi!”

Cô chỉ cần quỳ gối ở đó thôi mà đã khiến toàn thân hắn căng trướng rồi, sau khi cởi quần ra, một cây thật to cứng như sắc dựng thẳng đứng, thể hiện quyền uy không thể coi thường.

Vân Tô Tô chưa kịp nhìn đã bị người ta nắm lấy phần tóc phía sau ót, cả khuôn mặt bị ấn trực tiếp lên, tay cô vội vàng chống đỡ đầu gối hắn, đỉnh đầu truyền tới tiếng Trịnh Nghị ra lệnh.

“Há miệng ngậm nó.”

Không cần hắn nói động tác tiếp cô đã thuần thuận mà bắt đầu khẩu giao, thâm hầu cũng không cần màn dạo đầu liền trực tiếp ngậm sâu vào trong cổ họng, yết hầu thít chặt kẹp lấy đồ vật, hai bên má liền hóp vào, sắc mặt mềm mại rất nhanh đã trở nên đỏ bừng.

Cô ho khù khụ mấy tiếng do bị sặc, liếm đến nước miếng làm dương vật sáng bóng, âm thanh bất giác từ trong miệng phát ra, như là đang câu dẫn người khác.

Không có gì bất ngờ, tất cả người bên trong xe đều cứng hết lên, ánh mắt nóng bỏng nhìm chằm chằm vào cô.

Hai chân quỳ gối ra sau, từ lúc bắt đầu lên xe quần áo đã bị họ lột sạch, cả người trần truồng vẫn luôn bị bọn họ thị gian, cặp vú trước ngực cũng bị nhào nặn mà lớn hơn trước, cô không ngừng ra sức khẩu giao, vú cũng theo đó mà lay động.

Lam Đà cách cô gần nhất cũng chịu không nổi cảnh đẹp chọc người trước mắt này, hắn liền khom lưng vươn tay bóp cặp vú đầy đặn, nhếch miệng mỉa mai.

“Cặp vú nẩy loạn như này là muốn câu dẫn ai đây? Sợ người ta không biết em dâm thế nào à, giống như chó cái ấy cứ thấy dương vật liền mở miệng, tao bức có phải khát đến chảy nước rồi không? Ba cái động trên người em đúng là không chịu nghỉ ngơi, mỗi ngày đều phải kẹp đồ vật mới có thể ngăn không cho nước chảy ra ngoài.”

Quy đầu cứng ngắc chợt thọc mạnh vào trong cổ họng, làm cô ho một tiếng đến hít thở không thông mà há to miệng, cặp mắt kia trợn tròn tuyệt vọng, ánh mắt xin tha nhìn Trịnh Nghị, nhất thời do không có oxi nên muốn lùi về sau một chút để hít thở.

Trịnh Nghị giữ cái ót cô lại, không quan tâm cô có hô hấp được không, một lần nữa nhắm phía trong mà thọc vào, trên cổ cũng mơ hồ nhìn thấy hình dáng dương vật mà hắn nhét vào, nơi cổ họng như bị gồ lên.

Lam Đà ngạc nhiên cảm thán một tiếng “Mày cũng tàn nhẫn ghê, miệng cô ấy có lẽ bị mày thọc hư luôn rồi!”

“Hư thì hư đi, dù sao thì cũng không dùng để nói chuyện, chỉ cần có thể thao là được.”

Cô siết chặt bàn tay, đôi mắt đỏ tươi trợn trừng, nước miếng chảy xuống ngày càng nhiều, chảy qua đầu vú dựng thẳng rồi nhiễu xuống trên đùi.

Mạnh mẽ thọc vào sâu mấy phân, hắn mới chợt rút ra, trong xe lúc này chỉ còn nghe thấy tiếng ho khan đầy tuyệt vọng của cô, nữ sinh quỳ rạp dưới đất che cổ không ngừng rơi nước mắt, nước miếng cũng nuốt không được, tích ở trên sàn xe thành một bãi nhỏ.

Cô đã quá mệt mỏi, cổ họng đau như bị dao cắt, nghĩ khi về đến nhà còn sẽ bị bọn họ luân gian một hồi sau đó tha cho mình, không ngờ tới trời còn chưa sáng đã bị đánh thức, bị bắt quỳ gối trước cửa sổ chịu thao.

Trịnh Nghị mở cánh cửa sổ ra, ngoài phòng khách yên tĩnh tới nỗi một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng vang rõ ràng, trong đêm tối cũng chỉ có ánh trăng bên ngoài chiếu sáng, mấy tòa nhà bên ngoài ô cửa đã sớm tắt đèn tối om, chỉ còn xa xa những ánh đèn đường soi sáng.

Hắn đi tới phía sau lưng cô, sau đó đem hai chân cô tách ra, ngón tay liền cắm vào trong âm đạo quấy loạn.

Gió đêm thổi tới rét buốt từng cơn lên da thịt, cả người cô đánh cái rùng mình.

“Chủ nhân…….Sẽ bị cảm, lạnh quá……”

Trời cũng đã vào thu, gió thổi như thế một lúc lâu khiến cô có chút chịu không nổi, người run lên bần bật cầu xin hắn bỏ qua.

Trịnh Nghị như chẳng hề quan tâm, bàn tay tét một cái lên mông cô “Dẩu cao lên!”

Vân Tô Tô nghe lời cố gắng nhấc mông lên cao, quy đầu liền cọ đến môi âm hộ, hắn cầm cây gậy của mình hết quăng lại ném ở trên mông cô, phát ra âm thanh bạch bạch, như là đang quất đánh.

Mỗi một lần như thế tựa như lời cảnh cáo hắn có thể cắm vào bất kỳ lúc nào.

Nháy mắt thọc vào, cô còn chưa tiết đủ nước nên gần như muốn nứt vỡ ra, Vân Tô Tô theo bản năng nhổm người về phía trước né tránh, Trịnh Nghị bấu chặt phần eo, đột nhiên ọt một cái cắm nguyên cây.

“Aaa!”

Tiếng la hét đầy đau đớn vang lên, lại bị hắn đánh một cái ở trên mông “Câm miệng! Muốn để bọn họ nghe thấy rồi ra đây thao em hả?”

“Huhu…..không muốn, chủ nhân có thể chậm một chút hay không.”

“Đều đã nhét vào cả rồi còn bảo tôi chậm một chút? Bức cũng ăn tới căng lớn như vậy, hệt như cái đồ đê tiện, thọc dăm ba cái không phải đều sẽ chảy nước sao, thể chất dâm dục sinh ra chính là để người ta chơi.”

Cô lặng lẽ tiếp thu sự nhục nhã này không dám hé răng nửa lời, cứ thế quỳ gối dưới sàn gạch lạnh lẽo tùy hắn đòi hỏi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận