Chương 121

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 121

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Vu Úy sửng sốt nhìn động tác của cô, tiểu Khuynh Thành ngẩng đầu hướng về phía hắn– y y –cười, bỗng nhiên buông lỏng giường em bé ra , giang hai tay cánh tay hướng về phía hắn chạy như bay lại đây, động tác nghiêng ngả lảo đảo như giây tiếp theo sẽ ngã xuống .

“Vu Úy, Vu Úy……”

Hắn ôm lấy thân mình sắp té ngã về phía trước của cô , chính mình nằm trên mặt đất đem cô nâng cao lên, cô ở không trung vùng vẫy phát ra tiếng cười vui sướng, Vu Úy nhẹ nhàng thở ra, dần dần lộ ra tươi cười ôn nhu .

“Ma nữ tiểu thư thật thông minh a, học gì cũng học thật nhanh.”

Sau khi dạy cô đi đường xong, cô liền tự mình có thể ở chạy nơi nơi ở chung cư, chung cư 24 tầng, đều được thông báo đem toàn bộ cửa sổ đóng lại còn trang bị lưới sắt, để ngừa cô bò loạn.

Khôi Minh ở thư phòng vùi đầu làm việc, ống quần đột nhiên bị túm chặt, hắn bị dọa giật mình, đem ghế đẩy về phía sau, mới nhìn xuống phía dưới bàn làm việc liền thấy tiểu Khuynh Thành không biết vì sao lại bò vào trong này, cười hì hì bắt lấy đùi hắn hướng lên trên mà bò.

“Ngủ trưa, ngủ ngon sao?”

“Hi, ngon hi!”

Khôi Minh đem cô ôm ngồi ở trên đùi, tay nhỏ không an phận bắt đầu bắt lấy đồ vật trên bàn sách của hắn, cầm lên mấy bản hợp đồng quan trọng ,tiểu gia hỏa lòng tràn đầy hiếu kỳ cầm bút máy ở trên bàn sách chọc .

Phát ra thanh âm thùng thùng, mày Khôi Minh nhướng lên, nhìn ngòi bút bị chọc đến bẹt ra .

“Y hì hì, xem, xem!” cô hưng phấn giơ lên mà khoe.

“Tiểu Khuynh Thành thực thông minh.”

Được khích lệ cô chọc càng thêm dùng sức, Khôi Minh chống đầu, một tay ôm bụng nhỏ mềm mại của cô, xem bàn làm việcbị cô choc đến hình thành lồi lõm, bút máy cũng chảy ra dòng mức đầy tay nhỏ .

Sau khi chơi đủ, hắn liền cầm khăn ướt trẻ con từng chút từng chút lau cho cô, đồ vật trên bàn bị không ít thứ bị phá hư, giấy cũng bị cô xé nát không ít, đại khái cô cảm thấy phá hư mới là cách chơi tốt nhất .

Buổi tối khi ngủ , số lần vào đêm cô tỉnh cực kỳ không ổn định, ban ngày ngủ quá nhiều, ngủ không được liền bắt đầu chơi hắn, nắm tóc kéo, nắm quần áo trên người hắn, dùng chân nhỏ đá tới đá lui.

Khôi Minh mỏi mệt tỉnh lại, dùng sức đem cô ôm chặt vào trong ngực, cô đá càng lợi hại hơn.

“Không ngủ được sao?” Thanh âm khàn khàn hỏi.

Cái chân nhỏ kia đá tới vật dưới háng hắn rồi, làm thần chí hắn tức khắc thanh tỉnh không ít.

“Côn, gậy gộc!” Tay nhỏ hướng về phía dưới thân hắn chộp lấy, “Muốn chơi, gậy gộc.”

Đôi mắt Khôi Minh trừng lớn bắt lấy cổ tay của cô, sức lực không kịp thời thu lại, đem cô nắm đau mà khóc lên, lại vội vàng buông ra.

“Đừng khóc, đừng khóc đừng khóc, thực xin lỗi, tôi sai rồi Khuynh Thành, đừng khóc.”

“Ô gậy gộc, chơi gậy gộc.”

“Kia không phải gậy gộc, không thể chơi.”

Đứa trẻ bị sủng hư , không chiếm được cái mình muốn csẽ không bỏ qua, bắt đầu đi cào loạn , Khôi Minh lo lắng cô sẽ cào chính mình bị thương, tay nhỏ không biết nặng nhẹ, muốn ôm cô, bụng bị cô dùng sức đạp một cái.

“Ngô gậy gộc!”

Cùng cô ngủ, hắn cũng không có thói quen mặc quần áo, chỉ có một cái quần lót, cách vải dệt khinh bạc có thể cảm nhận được độ ấm tay nhỏ cô truyền đến , làm hắn nhịn không được phải hít hà một hơi.

“Một hai phải tra tấn tôi, có phải hay không?”

Ngữ khí Khôi Minh đã có chút tức giận, cô vẫn nghe không hiểu như cũ, nắm lấy đồ vật trong tay y y nở nụ cười.

Hắn xốc chăn lên, lôi tay cô ra, cởi quần lót, ban đêm trong bóng đêm, dưới ánh trăng mông lung chỉ có thể nhìn được hình dạng không quá rõ ràng, nhưng biết nó thực dữ tợn, thật lớn mà bại lộ ở trong không khí.

Khôi Minh nắm lấy tay nhỏ cô đặt lên trên dương vật .

“Nếu đã muốn chơi như vậy liền giúp tôi bắn ra đi, em biết tôi nhịn bao lâu không!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận