Chương 122

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 122

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hắn không nói chuyện, chỉ im lặng nhìn cô. Vuốt ve trên cơ thể cô cho đến khi cô dần dần tỉnh táo, dường như không ý thức được có gì đó không đúng: “Hưm. . . Mấy giờ rồi. . . . Đây là đâu. . . .”

“Đây là phòng mổ của bệnh viện.” Giọng nói Áo Tư Hoa Nhĩ Đức bình tĩnh, bàn tay đặt lên trên bắp đùi cơ, “Tay của em đã phẫu thuật xong rồi.”

“Tôi. . . . Phẫu thuật?” Cô gái nghi ngờ chớp mắt, giống như muốn ngồi dậy, lại đột nhiên phát hiện. . . . Hình như chân và tay không có cảm giác gì cả! Cô nhìn người bên cạnh, hái mắt đột nhiên trợn to, hít một hơi khí lạnh. “A—”

“Em quên rồi sao?” Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô, Áo Tư Hoa Nhĩ Đức ngồi bên mép giường dựa sát vào cơ thể cô, “Tai nạn nghiêm trọng ở cửa trường của em ba ngày trước. Tứ chi đều bị nghiền nát, vết thương ở mức độ đó cabin bệnh viện không có cách nào phục hồi lại như cũ.”

“Nhưng có điều, mặt cắt khôi phục cũng rất tốt. . .” Nói đến đó, tay hắn đụng đến mặt cắt bắp đùi và bả vai, sự nhạy cảm của da thịt ở đó làm cho cô rên rỉ ra tiếng. Ci6 còn chưa kịp hoàn thần, cằm đột nhiên bị người đàn ông nắm lấy, ánh mắt mờ mịt bị ép nhìn thẳng vào hắn: “Vậy có lẽ cũng có thể thích ứng được chuyện tiếp theo của chúng ta đi?”

“Không phải chúng ta đã hứa rồi sao?” Không để ý đến vẻ mặt thất kinh của cô gái, hắn hơi áp người mình xuống, động tác vô cùng thân mật, trong ánh mắt lại không mang ý cười—

“Nếu em lại bị thương một cách không rõ ràng như vậy, thì về sau cơ thể của em cứ giao cho anh xử lý.”

Nói xong, không đợi cô phản ứng, hắn cúi xuống hôn lên môi cô.

“. . . .! !”

Ngay cả bản thân được đưa vào như thế này, tại sao lại biến thành bộ dạng như bây giờ cô gái còn chưa phản ứng kịp, đã bị đặt trên giường hôn sâu. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức hôn rất mạnh, đầu lưỡi khuấy đảo niêm mạc mềm mại là răng của cô, chẳng mấy chốc hô hấp của cô liền không theo kịp rên rỉ ra tiếng, “Ưm. . . Hu ưm. . . .”

Cô gái của hắn từ lúc bắt đầu quen hắn đến giờ vẫn không học được cách thở, huống chi bây giờ còn ở tình huống không thể cảm nhận được xung quanh. Nhìn cô gái dưới thân vì không thể hít thở mà khuôn mặt đỏ lên, cái đầu nhỏ khó chịu bắt đầu vặn vẹo, ánh mắt tròn xoe dần dần dâng lên một tầng nước, cuối cùng hắn mới buông tha cho môi của cô, sau đó hôn xuống cổ cô.

“Không. . . Chờ, chờ một chút. . . . Ô a. . . .”

Môi vừa được buông ra, hít thở thoải mái đôi chút da thịt nơi cần cổ lại bị gặm cắn, cô gái nhỏ giống như con mồi nhỏ phát ra tiếng nức nở yếu ớt. Người đàn ông vừa mút nhẹ cổ cô, một tay nắm lấy một bên thịt vú đầy đặn, một tay vươn tới thân dưới của cô vuốt ve cánh hoa, cô gái bị tấn công cùng lúc phát ra từng tiếng rên rỉ ngọt ngào: “Ưm. . . ưm a a, không a. . . .”

Cổ trắng mịn như sữa, hõm nhỏ của xương quai xanh. Lưỡi hắn liếm xuống, mút vào bên trong chén nhỏ, lại dùng răng nanh xấu xa nhẹ nhàng gõ lên xương nhô ra, để lại trên đó một dấu đỏ nhỏ khiến cô cảm thấy đau đớn. Thân mình nhỏ nhắn của cô gái run rẩy bên dưới hắn, giọng nói mềm mại dần trở nên nức nở, “Không. . . . Không cần, ưm. . .”

Nếu tứ chi của cô gái còn, đương nhiên có có thể dùng chân tay đẩy hắn ra; nhưng mà lúc này cô chỉ còn một cơ thể trơ trọi, đương nhiên chỉ có thể nằm đó để hắn đùa bỡn, phát ra tiếng rên ngọt ngào. Hắn dùng hai tay nắm lấy eo nhỏ của cô, dễ dàng cố định cô trong ngực, từ xương quai xanh hôn xuống hai vú. Mũi cao thẳng chôn vào trong ngực, thịt vú vừa mềm vừa non giống như bánh pudding, vú mềm của cô bao lấy hắn. Hắn ngậm lấy một bên núm vú mút vào, bàn tay vuốt ve vòng eo tuột xuống giữa bắp đùi cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận