Chương 122

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 122

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“A a… Hưm…” Trong hoa huyệt bỗng truyền đến một cơn tê dại. Làm cô không nhịn được mà rên ɾỉ.
Lạc Khiêm ngẩng đầu lên từ giữa hai ͼhân cô, dịu dàng cười “Em tỉnh rồi?”
Hóa ra từ nãy đến giờ anh vẫn luôn ở đây… Còn chui xuống giữa ͼhân mình nữa Lâm Tử Nguyệt đỏ mặt ngay tức thì.
Cô vừa định nói để mình đứng dậy, nào ngờ vừa mới hơi nhấc người lên đã nhũn ͼhân ngã xuống, nếu không phải Lạc Khiêm nhanh tay lẹ mắt đỡ cô, thì giờ cô đã ngã vào tɾong nước rồi.
“Anh giúp em rửa sach.” Giọng nói của đội tưởng Lạc rấtôn hòa, không nhanh không chậm “Vốn dĩ đạo diễn đang chuẩn bị quay cảnh tiếp the0, nên là quay… Cảnh em giúp em tắm rửa này thế vào.”
Anh dừng một chút rồi mới nói tiếp “Anh thấy em thật sự quá mệt mỏi rồi, nên đề nghị để em nghỉ ngơi một lát, chờ khi nào cơ thể hồi phụcrồi quay tiếp.”
“Ừm, cảm ơn anh.” Lâm Tử Nguyệt có hơi ngại.
Lạc Khiêm lại nhẹ nhàng nở nụ cười “Em bây giờ cần phải nhanh chóng tẩy rửa sach sẽ rồi lên giường nằm nghỉ. Cho nên, không cần phải khách sáo với anh đâụ” Nói xong anh còn nửa thật nửa đùa “Anh không giúp em tắm không công đâu, nhân tiện luyện tập luôn, lần sau quay sẽ có kinh nghiệm.”
Lý do của anh quá thuyết phục̶, nếu bây giờ Lâm Tử Nguyệt từ chối thì cũng không tốt lắm. Cô đỏ mặt cúi đầu, xem như là đồng ý.
Một tay anh nhẹ nhàng ấn vào bụng cô, một tay khác thì vạch hoa môi ra bằng lực nhẹ nhất có thể. Tinh dich bị đè ép, chậm rãi chảy ra từ tɾong âm đa͙o, mang đến từng đợt gợn sóng ở lối vào, làm cho hô hấp của Lâm Tử Nguyệt trở nên dồn dập.
Nước ấm đi vào sục rửa miệng huyệt, người đàn ông đưa một ngón tay vào, nhẹ nhàng bới móc. Hoa huyệt co rút lại, xoắn lấy ngón tay của anh. Lâm Tử Nguyệt cắn chặt môi, mặt đỏ như một con tôm luộc chín.
Lạc Khiêm dường như cũng nhận ra phản ứng cơ thể và sự khẩn trương của cô. Bàn tay ấm áp của anh phủ lên bụng nhỏ của cô, nhẹ nhàng chậm rãi vuốt ve. Lâm Tử Nguyệt dần dần thả lỏng, hoa huyệt buông ngón tay Lạc Khiêm ra.
Đội trưởng Lạc cẩn thận từng li từng tí, rấtnhanh đã rửa sach cho Lâm Tử Nguyệt. Anh lấy một cái khăn tắm khổ lớn đến, dùng khăn quấn cô lại, ôm cả người lẫn khăn vào phòng ngủ.
Lâm Tử Nguyệt thoải mái đến mức mơ màng buồn ngủ. Cô cố nhấc mí mắt lên, đầu óc mơ hồ, cho rằng bản thân vẫn còn đang quay phim, nhỏ giọng nói “Cảm ơn anh Lạc Khiêm.”
Hơi thở của người đàn ông đang ông cô bỗng dồn dập, thứ phía dưới quần cũng ngo ngoe rục rịch.

Bình luận

Để lại bình luận