Chương 1224

Nói thật lòng, Lâm Chi Nam từng do dự, kế hoạch cuộc đời cô một cái nối tiếp một cái, không muốn lại bởi vì đứa nhỏ mà dừng lại ngắn ngủi.
Nhưng lúc Giang Đình chạy đến hỏi, hốc mắt đỏ bừng, cùng với động tác ngồi xổm xuống đưa mặt dán lên bụng cô đều thể hiện rõ sự mừng rỡ như điên của người đàn ông.
Anh ta tôn trọng cô, nhưng mỗi một động tác đều biểu đạt chờ mong với đứa bé này.
Vì thế Lâm Chi Nam thay đổi chủ ý.
Cô sờ lên mái tóc xù của anh ta, cảm giác bừng tỉnh, thì ra người đàn ông trầm ổn quả quyết này đã 40 tuổi rồi.
Anh ta khiêm tốn ung dung bên ngoài khiến Lâm Chi Nam gần như sắp quên, rất nhiều năm về trước anh ta đã cắt đứt liên hệ với người trong nhà, cho nên có ước mơ một đứa nhỏ thuộc về bản thân.
Đứa nhỏ vừa ra đời, là một bé gái đáng yêu, ngày ấy tự do tự tại chơi diều du đãng trên không chung như bươm bướm.
Giang Đình đặt tên cho cô bé là Tiểu Phong Tranh con diều , ngụ ý anh ta nắm sợi dây về nhà của cô bé, ngụ ý cô bé là trân bảo hưởng thụ hết tự do.
Tiểu Phong Tranh ra đời chính là bé yêu được anh trai chị gái để hết đồ chơi yêu thích cho mình, có bốn người cha có kinh nghiệm nuôi dạy trẻ, nghĩ hết cách thương yêu cô bé.
Ngay từ lúc còn ở trong tã lót, cô bé đã ngoan đến không tưởng nổi, Giang Đình ngồi ở trên bàn làm việc, cô bé không khóc không ầm ĩ nằm trong nôi, con ngươi chuyển động mang theo hiếu kỳ với thế giới này.
Từ khi ra đời cô bé đã dính lấy Lâm Chi Nam, chỉ cần một lúc không thấy là khóc, đôi mắt tròn vẫn luôn nhìn chằm chằm Lâm Chi Nam, giống như nhìn thấy lớn mỹ nữ không chớp mắt lấy một cái.
Ánh mắt kia khiến Lâm Chi Nam buồn cười.
Hiển nhiên Giang Đình biết con gái mình đang nghĩ gì.
“Cô nhóc của anh giống anh, có mắt nhìn.”
Lâm Chi Nam trợn mắt nhìn anh ta một cái.
Cô đón Giang Nam Tranh từ nhà trẻ, Tiểu Phong Tranh rất nghe lời mẹ, giọng nói non nớt chào cô giáo, còn vẫy tay hẹn gặp lại.
Cô giáo nhiệt tình tiễn hai mẹ con.
Từ xa nhìn người phụ nữ dẫn Giang Nam Tranh rời đi, cả người cô cực kỳ mỹ lệ, mùa đông đến giống như một bài thơ khiến người ta không nhịn được đọc xuống.
Một thân áo khoác màu café phối với chân váy, mái tóc xoăn cứ thế tùy ý xõa sau vai, rõ ràng tùy ý lại rất hợp.
Trên người cô mang theo sự dịu dàng, không chỉ là cố tỏ ra mà thật sự dịu dàng, giống như một đóa mai vàng trong ngày đông, ngửi lâu còn thấy mùi hương.

Bình luận

Để lại bình luận