Chương 123

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 123

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Ngô.”

Cô không hiểu hắn đang nói cái gì, chỉ chăm chỉ liếm sữa bột, Khôi Minh ấn tay cô liều mạng ở trên dương vật xa xát, còn không dám dùng sức, ngẩng đầu lên , thần kinh căng chặt , khoái cảm càng ngày càng nhiều.

“Lại dùng lực… Lại dùng lực hút thêm chút, nhanh a, tôi thật sự rất khó chịu.”

Cái miệng nhỏ ngậm lấy quy đầu, hướng vào trong dùng sức hút, hàm răng nho nhỏ nhẹ cắn cắn, không hiểu thứ này rốt cuộc có thể ăn hay không.

Đau đớn cùng cảm giác sung sướng cùng nhau kích thích, hắn thời gian dài không phát tiết dục vọng, thế nhưng bị cô dễ như trở bàn tay khiêu khích mà bắn ra như vậy, ngay cả hắn cũng chưa nghĩ đến, nên đã trực tiếp bắn vào toàn bộ cái miệng nhỏ , phun đến trên mặt, còn có một ít sặc vào yết hầu, cô mở miệng không ngừng ho khan.

Tinh dịch đầy mặt , khuôn mặt nhỏ mềm mềm manh manh nhìn vô cùng dâm đãng, cổ cảm giác muốn ép buộc tức khắc nảy lên trong lòng.

Khôi Minh đem toàn bộ tinh dịch bên miệng cô đều đưa vào đầu lưỡi cô, “Ăn đi, đem đồ vật tôi bắn cho em toàn bộ nuốt xuống.”

Thứ này mùi tanh không thể ăn, cô kháng cự lắc đầu, muốn đem nó từ trong miệng phun ra .

Khôi Minh ấn đầu cô xuống lại nâng lên, đem tinh dịch trên mặt cô toàn bộ đều đưa vào trong miệng cô.

“Nuốt!”

Cô không phản kháng được, oa một tiếng khóc lên, vươn tay nhỏ kháng cự lung tung bắt lấy tóc của hắn lôi kéo, ngẩng đầu lên, theo bản năng mà nuốt nước miếng cứ vậy mà đem tinh dịch trong miệng cũng nuốt xuống.

Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, đem tiểu Khuynh Thành ôm chặt .

“Tôi đã nói em chớ chọc tôi vì sao lại không nghe! Muốn chơi cây gậy thì phải ăn toàn bộ tinh dịch cho tôi, về sau còn muốn chơi không !”

Cô khóc càng hung , trả thù mà bắt lấy tóc của hắn dùng sức lôi kéo, da đầu Khôi Minh truyền đến một trận đau đớn, lần này hắn cũng không nhẫn nại tính tình mà dỗ dành cô, bóp khuôn mặt nhỏ mềm mại cảnh cáo.

“Không cho phép chơi, nghe không!”

“Ô, ô a, Tiểu Minh… Tiểu, Minh.”

Thanh âm mang theo sợ hãi gọi tên hắn, mềm mại đáng thương, làm hắn bỗng nhiên sửng sốt.

Cô khóc hắn cũng muốn khóc, nhắc mãi Tiểu Minh, điều hắn khó chịu đựng nhất chính là khi cô gọi tên hắn .

Cuối cùng, vẫn là chịu thua, ôm cô nhẹ giọng xin lỗi.

“Thực xin lỗi… Thực xin lỗi, tôi sai rồi, không nên hung dữ với em.”

Cô khóc đến mức đôi mắt cũng sưng lên, khi ngủ , Khôi Minh dùng bình sữa lạnh lẽo giúp cô tiêu sưng, đau lòng vỗ lưng dỗ dành.

Hắn biết làm như vậy không đúng, nhưng không còn cách nào, điều này làm sao mà nhịn được, đứa trẻ còn nhỏ như vậy cái gì cũng không hiểu, bất tri bất giác phục tùng , đã kích thích dục vọng của hắn đối với cô.

Buổi sáng khi Vu Úy ôm tiểu Khuynh Thành đã tỉnh đi ăn cơm liền thấy đôi mắt cô hồng hồng.

“Vu Úy, Vu Úy!”

Cô nằm ở trên giường hương về phía hắn mở ra tứ chi, múa may cánh tay, cười hì hì muốn hắn ôm.

Vu Úy quỳ một gối ở mép giường, đem cô từ trong chăn ôm ra, nhẹ nhàng xoa đôi mắt cô hỏi, “Ma nữ tiểu thư khóc sao? Là nhớ thiếu chủ sao?”

Cô y y gọi tên Khôi Minh , nhắc mãi cây gậy.

“Cây gậy?”

Vu Úy cau mày, ánh mắt vờn quanh ở trong phòng ngủ, cũng không có đồ vật nào giống cây gậy .

Cho đến khi cô ngây thơ vươn tay nhỏ, đi sờ giữa háng hắn.

Trong phút chốc hắn khiếp sợ, vội vàng đem cô đặt ở trên giường, đứng dậy lui về sau hai bước.

Tiểu Khuynh Thành y y vươn tay về phía hắn, “Cây gậy… Cây gậy.”

Trái tim Vu Úy cuồng loạn kinh hoàng, sợ hãi đến mức mồ hôi lạnh cũng lấm tấm ở trán.

Hắn biết cô đang nói đến cái gì, đứa bé còn nhỏ như vậy, thiếu chủ đã đối với cô động thủ sao?

Chịu đựng xúc động mãnh liệt muốn trách cứ, Vu Úy đem cô đặt lại vào giường em bé , đi đó đi nhanh đến thư phòng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận