Chương 124

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 124

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Lục Thanh Hoài cúi eo áp sát mông cô, dùng ngón tay cái ấn mạnh mông cô tách ra hai bên, sau đó ngửa cả mặt lên, há miệng ngậm lấy âm đạo cô.
“Ư…” Tống Miên rùng mình rên rỉ một tiếng, thân thể căng thẳng, suy nghĩ miên man một hồi mới phát hiện hắn đang liếm “hoa huyệt” của mình.
Đây là lần thứ hai hắn liếm lỗ của cô, lần trước hắn đã từng liếm làm cô lên đỉnh rồi lại làm cô đến mức buồn tiểu, Tống Miên không thể cưỡng lại sự kích thích không thể kiểm soát này, cô sợ đến mức không muốn trải nghiệm nó thêm một lần nào nữa.
Ngón tay cô bấu chặt ga giường, cảm giác cánh tay bóp chiếc gối mềm nhũn, âm đạo theo phản xạ co thắt lại để tránh chiếc lưỡi hắn.
Nhưng Lục Thanh Hoài nhận thấy cô co người lại tránh né thì lại càng ép chặt môi vào người cô.
Hắn ôm lấy cặp đùi đầy đặn và cân đối của cô, sau đó thì liếm qua lại âm đạo cô bằng chiếc lưỡi nóng bỏng và ẩm ướt của mình, cho đến khi vùng bụng dưới không thể chịu nổi đến mức âm đạo bắt đầu co giật vì khoái cảm râm ran liên tục, hai môi âm đạo cũng mở rộng để có thể xâm nhập vào, cuối cùng có thể chạm vào âm hộ mềm mại và dịu dàng của cô mà không gặp bất cứ trở ngại nào.
Bên trong trơn ướt, Lục Thanh Hoài vô thức mút lấy phần thịt mềm mãi trong lỗ, lúc này hắn rất muốn đút dương vật của mình vào.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn áp sát vào âm đạo hồng hào của cô, chiếc lưỡi khéo léo của hắn từ phía sau cẩn thận liếm láp âm đạo của cô từng chút một, âm đạo và môi âm đạo mẫn cảm của cô đều dính đầy nước bọt của hắn.
Cô toàn thân ướt nhẹp, tiểu huyệt toàn là nước, ấm nóng và không vị.
Yết hầu của Lục Thanh Hoài chuyển động lên xuống mà nuốt hết chất lỏng.
Kết quả là, đôi môi của hắn được bao phủ bởi chất lỏng, vừa dịu dàng nhưng cũng vừa thô bỉ, vừa gợi cảm vừa quyến rũ, hắn đơn giản là một loại thuốc kích dục để dạo đầu, người phụ nữ dè dặt nhất khi nhìn thấy hắn như thế này cũng sẽ phải quỳ dưới chân hắn để trở thành con đĩ dâm loạn nhất.
“Lục Thanh Hoài… đừng liếm nữa, khó chịu quá…” Hai đầu gối Tống Miên đã mềm nhũn nằm ở trên giường, chỉ có mông bị nhấc lên cao.
Mặt cô đỏ bừng, cô nức nở cầu xin, nước mắt và mồ hôi trộn lẫn vào nhau, hai bên thái dương ướt sũng, tóc rối bù bết vào trán.
Cô nằm đó chỉ với một chiếc áo len và nửa thân dưới trần trụi, như thể đang bị người khác ức hiếp, nhưng thực ra lúc này chỉ đang là dạo đầu, thậm chí còn hắn còn chưa dùng ngón tay để xâm nhập vào.
Cô thực sự đau lòng và không muốn vướng vào Lục Thanh Hoài và có bất cứ quan hệ gì với hắn, nếu không thì họ mãi mãi không thể dừng lại.
Nhưng Lục Thanh Hoài hiển nhiên không nghĩ như vậy, cho tới bây giờ hắn vẫn coi cô là của mình, muốn làm cô thì chỉ cần cởi quần áo của cô ra là có thể làm, hoàn toàn không quan tâm đến tâm tình và phản kháng của cô.
Nhưng thật sự là cô không thể phản kháng, cô vốn tưởng rằng lần này mình thật sự có thể lấy lại tự do, nhưng trong thời khắc này, sự trong trắng của cô lại bị hắn nghiền nát trong vũng bùn, trên giường và ở dưới người hắn.
Cô không biết làm thế nào để hắn thả cô đi, nếu hắn muốn hành hạ chơi đùa với cô, thì chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến, nhưng hắn còn to mồm cãi cọ với cô, chỉ vì còn chút kiên nhẫn để đùa giỡn. Trên thực tế, hắn không nghe một lời nào của cô mà luôn kiêu ngạo và tự cao tự lớn theo ý mình.
Rốt cuộc, dã thú sẽ chỉ tạm thời chờ đợi để bắt mồi, chứ chúng sẽ không bao giờ trở thành người ăn chay vì thương hại con mồi.
“Em không muốn Lục Thanh Hoài, buông em ra, buông em ra…” Tống Miên từ đau đớn thể xác chuyển thành đau đớn tinh thần, nằm đó khóc lóc, nhỏ giọng cầu xin, nước mắt ướt đẫm gối.
“Bảo bối, bây giờ khóc còn sớm, anh còn chưa đâm vào.” Lục Thanh Hoài đứng thẳng, cầm cằm cô, xoay mặt cô sang một bên cười lạnh.
Hắn nhìn cô khóc thì không hề thương xót, mà lại cảm thấy mất cân bằng.
Từ trước đến nay hắn luôn điềm tĩnh và dè dặt, nhưng vì cô hết lần này đến lần khác làm hỏng kế hoạch của hắn, hắn đành nhẫn nhịn không ra tay, năm xưa người đắc tội với hắn ai lại có kết cục tốt giống như cô chứ?
Đừng nói đến việc yêu cầu cô phải trả giá, tính khí báo thù của hắn chỉ kết thúc khi cô cảm nhận được một phần vạn nỗi đau của hắn.
Lục Thanh Hoài không nói gì nữa mà dùng ngón tay tách môi âm đạo ướt át của Tống Miên ra, nhìn vào miếng thịt hồng của cô khẽ nhúc nhích trong chiếc lỗ đen kịt, má áp lên, lưỡi tiến vào lập tức bị phần nóng ẩm bao bọc lấy.
Lục Thanh Hoài dùng lưỡi khuấy động lỗ hậu của cô, liếm thật sâu, vừa liếm vừa dùng ngón tay cái xoa nắn âm đạo của cô, khiến cho thịt căng ra, vừa ngứa vừa đau.
Tống Miên bị khoái cảm va chạm làm cho tê tái tê dại sắp ngã quỵ, nằm úp sấp trên gối, ngón tay mềm mại nắm lấy góc gối.
Chiếc áo len sau lưng cô theo tư thế nằm sấp trượt xuống một chút, lộ ra vòng eo thon thả, sống lưng hóp lại thấy cả sợi dây áo lót màu đen, đặc biệt kích thích lòng người.
Đồng thời, hai cái xương cánh bướm xinh đẹp sau lưng cũng lộ ra rất rõ ràng ngay cả dưới lớp áo len, cô run rẩy khẽ rên rỉ, cảm giác như sắp phát điên.
Cô không biết vì sao đột nhiên Lục Thanh Hoài lại thích liếm cô như vậy, dù sao sau hai lần này, cô vẫn chưa quen được, vừa sợ vừa chán ghét, ngay cả khi hắn chuẩn bị xâm nhập bằng dương vật của mình, cô không thể không nghĩ về điều đó mà muốn co người lại và trốn đi.
Lưỡi Lục Thanh Hoài đột nhiên tuột ra khi cô trườn về phía trước, hắn nheo mắt, tóm lấy hai chân cô kéo về chỗ cũ, sau đó đẩy hông cô qua lớp quần, dùng dương vật chuẩn bị sẵn hung hăng đâm vào âm đạo mở rộng của cô và đe dọa: “Tại sao em lại không vâng lời? Muốn được làm luôn rồi đúng không?”
“Ư ư, Lục Thanh Hoài, làm ơn, đừng liếm nữa, em khó chịu quá…” Tống Miên hai tay chống ở mép giường, ngửa đầu đau khổ cầu xin hắn.
Cảm nhận được sự phản kháng của cô, Lục Thanh Hoài liền nhìn sâu vào đôi mắt cô, nhếch miệng cười vô cảm rồi cúi người dùng sức tách hai chân cô ra, sau đó cúi người vùi đầu vào giữa hai chân cô rồi chiếm trọn lấy nó.
Hắn nhẹ nhàng và kiên nhẫn liếm âm đạo của cô một cách cẩn thận, trong khi liếm qua lại phần thịt nhỏ bằng lưỡi, hắn bắt đầu đút ngón tay vào tiểu huyệt của cô.
Hắn dùng ngón tay tách tiểu huyệt của cô ra, để lộ một cái lỗ hẹp mềm mại tỏa ra hơi nóng, cảm giác nó nhỏ đến mức chỉ có thể chứa một ngón tay, không thể tưởng tượng được làm thế nào mà cô có thể “nuốt trọn” dương vật to lớn của hắn.
Lục Thanh Hoài dùng ngón tay đang ướt xoa xoa hai lần trong tiểu huyệt của cô, sau đó dùng sức cắm một đốt ngón tay vào.
Nó mềm và nóng, giống như ngâm mình trong suối nước nóng, không muốn rời đi.
Lục Thanh Hoài chậm lại, bắt đầu dùng ngón tay xoa nắn hoa huyệt của cô, Tống Miên không nói nên lời, âm thanh nhỏ nhất cũng giống như tiếng rên rỉ xung quanh.
Cô nghe rõ mồn một tiếng nước nhớp nháp phát ra từ cơ thể mình và tiếng cười trầm thấp vui sướng của Lục Thanh Hoài phát ra từ cổ họng.
Cô cảm thấy Lục Thanh Hoài hôm nay tới đây hẳn là rất tức giận, trong khoảnh khắc cô biết được hắn sắp làm tình với mình, cô thậm chí còn băn khoăn không biết hắn có trực tiếp giết cô trên giường để trút giận hay không.
Nhưng cho tới bây giờ, hắn không ngờ lại dịu dàng quan tâm, hắn dùng hết sức để lấy lòng cô, cô không hiểu hắn muốn làm gì.
Sau khi Lục Thanh Hoài xâm nhập vào tiểu huyệt của cô một lúc, Tống Miên không thể chịu đựng được sự kích thích gấp đôi khoái cảm của âm đạo, Lục Thanh Hoài có thể cảm nhận rõ ràng âm đạo và bụng của cô đang co giật vì khoái cảm không thể chịu nổi, hắn biết cô sắp đạt đến cao trào.
Đúng lúc này, Lục Thanh Hoài đột nhiên rút ngón tay ra, ngón tay thon dài dính đầy chất lỏng trong suốt, Lục Thanh Hoài chậm rãi vươn đầu lưỡi liếm sạch chất lỏng đó.
Trong khoảng trống đột ngột, Tống Miên bối rối quay đầu nhìn hắn, đúng lúc nhìn thấy hắn đang liếm ngón tay, ăn mặc chỉnh tề như yêu tinh hút máu người.
Biểu cảm, ánh mắt và động tác đều khêu gợi, gợi tình đến chết người, hai má Tống Miên đỏ bừng quay đi không dám nhìn nữa.
Khóe môi Lục Thanh Hoài khẽ cong lên, không nói gì, đầu ngón tay lần theo xương cụt của cô, dọc theo mông của cô xuống dưới, miết qua môi âm đạo đã tách ra của cô, nhưng cũng không có động tác gì nữa.
Tống Miên chỉ còn vài phút nữa là đến cao trào, hiện tại cô bị treo lơ lửng giữa không trung, khó chịu muốn chết, nhưng cô không muốn mở miệng van xin Lục Thanh Hoài, chỉ có thể cọ xát vào ga giường cho đỡ ngứa nhưng không có tác dụng, con đường không lối thoát khiến cô càng cảm thấy trống trải khó chịu, chỉ một lúc thôi mà cô đã thấy ấm ức bứt dứt không chịu được, cô thực sự muốn khóc.
Cũng may Lục Thanh Hoài chủ động nhường bước cho cô, hắn nghịch mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi của cô, xoa xoa khuôn mặt mềm mại của cô, ôn nhu hỏi: “Bảo bối có muốn không?”
“Em muốn… Em muốn…” Tống Miên bị dục vọng chi phối, giống như uống phải thuốc kích dục, trở nên ngoan ngoãn bám lấy, cô dụi dụi gò má ấm nóng vào cánh tay hắn.
“Bảo bối muốn gì?” Lục Thanh Hoài lạnh lùng kiên nhẫn hỏi, thanh âm khàn khàn trầm ồm, lúc này vừa có vẻ gợi cảm vừa có chút gò bó, chỉ cần nghe thanh âm của hắn liền khiến người ta bủn rủn muốn được làm.
Hắn vừa hỏi, đầu ngón tay cũng theo đó mà cọ cọ hai lần với môi âm đạo mềm mại của cô, sau đó luồn ngón tay dọc theo khe hở của môi, bắt đầu dùng đầu lưỡi mềm mại của mình đùa giỡn với chiếc lưỡi mềm mại của cô.
“Muốn… Muốn ngón tay… Muốn cực khoái…” Tống Miên mút ngón tay, nước miếng không tự chủ được từ khóe miệng chảy xuống cằm.
Cô nheo mắt không thành lời và thể hiện ham muốn của mình theo bản năng, bộ dạng gợi tình và mềm mại này thực sự giống với cô nô lệ nhỏ ngoan ngoãn và dâm đãng được hắn chiều chuộng.
Lục Thanh Hoài cười xoa đầu cô, như là cưng nựng thú cưng, ôn nhu nói: “Bảo bối ngoan lắm, anh thưởng cho bảo bối lên đỉnh nhé!”
Tống Miên chớp mắt, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cô còn chưa kịp nghĩ thêm thì Lục Thanh Hoài lại một lần nữa ngậm lấy môi âm đạo non nước, đỏ tươi, mẫn cảm và mỏng manh nhất của cô.
Đầu tiên, hắn nhẹ nhàng xoa dịu hai nụ non mềm mại của cô bằng đôi môi của mình, trong khi cô đang thư giãn thì hắn cuối cùng lại mở miệng mút và cắn cô, hút cô trực tiếp đến cực khoái.
Nước trong tiểu huyệt lập tức như không tự chủ được mà phun ra chất lỏng trong suốt, bọt nước trong suốt trào ra, nhỏ xuống đùi cô, cô lại bị hắn liếm đến phun ra.
Tống Miên hai má đỏ bừng, toàn thân đổ mồ hôi nóng, mềm nhũn đến mất hết khí lực, trực tiếp khóc, khóc đến không thở nổi.
Từng đợt nước bắn ra từ âm đạo của Tống Miên, lỗ âm đạo và sau mông co thắt sinh lý, hai cánh hoa hồng giữa hai đùi mở hết cỡ trông như những đóa hồng đẫm sương.
Hắn dùng ngón tay nghịch nghịch những cánh hoa nhỏ mỏng manh, những sợi chỉ bạc từ đầu ngón tay khiến cơ thể cô càng thêm dâm mỹ và quyến rũ.
Lục Thanh Hoài cuối cùng cũng thỏa mãn, mỉm cười ngẩng đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tống Miên, vừa vuốt nhẹ mái tóc rối bù của cô, vừa trầm giọng gợi cảm hỏi:
“Bảo bối, bây giờ em đã quen chưa?”

Bình luận

Để lại bình luận