Chương 124

Sau đó một đám người đuổi theo mặt lộ vẻ xấu hổ, đều quỳ xuống,“Thỉnh chủ tử thứ tội.”

“Hắc báo?” Tư Quân Hạo âm thanh lạnh lùng nói.

“Hắc báo bị một phụ nữ, a, không, bị một người đàn ông thoạt nhìn như nữ chế trụ không thoát được.”

“Không phải bảo các ngươi xem chừng tiểu quỷ sao?”

“Cái này… Cái này….. Là tiểu thiếu chủ…..” Bọn họ mặt lộ vẻ khó khăn, hung hăng cúi đầu,“Thuộc hạ vô năng.”

“Hiện tại, anh là lựa chọn cùng chúng tôi tiếp tục giao dịch ? Hay là………” Phượng Dạ Diễm dò xét nhìn Tư Quân Hạo.

“Hạo……” Tuyệt mỹ thiếu nữ thấp hoán, mím môi điềm đạm đáng yêu nhìn xem Tư Quân Hạo, hắn buộc chặt hai tay lược lược trấn an, đem ánh mắt chuyển hướng Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm,“Điều kiện của các người là?”

“Rút thuộc hạ của anh bên Lục Nhã về.” Phượng Dạ Hoàng lạnh lùng nói.

“Chỉ như vậy?”

“Chỉ như vậy.”

Phượng Dạ Diễm ra hiệu, người đàn ông đem Tư Duật Liệt buông ra, mục đích đã đạt thành, Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm cũng không ngựa nhớ chuồng, đứng dậy bước đi.

Đi tới cửa, Phượng Dạ Diễm dừng lại,“Thật lâu không ai cùng chúng tôi chính diện đối kháng, rất có ý tứ, chờ mong lần hành động sau của anh, có bản lĩnh thì đấu với chúng tôi đi!” Hắn khiêu khích nói.

Nghe vậy, Tư Quân Hạo không giận ngược lại cười, hứng thú dạt dào.

Đáy mắt thâm thúy lóe lên ánh sáng kích động.

Giữa trưa mười hai giờ.

Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm đến Thanh Long, vừa xuống xe, bọn họ khiến cho lái xe rời đi, đúng hẹn một mình tiến vào.

Vài tên canh giữ ở cửa lớn dựa theo mệnh lệnh đối với bọn họ soát người xác định không có mang bất luận vũ khí gì mới dẫn bọn họ vào nhà.

Bên trong sân huấn luyện, đám người Lục Nhã đã chuẩn bị tư thế chờ ở trong, cả sân huấn luyện đứng một loạt những người mặc áo vest đen, trong tay tất cả cầm thương, ngoại trừ Lục Nhã cùng Cổ Xây Hùng bên ngoài, còn có một người đàn ông tuấn mị tóc bạc.

Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm vừa tiến đến, toàn trường hơi thở ngưng thần, đề phòng nhìn bọn hắn chằm chằm hai cái, đương nhiên, ngoại trừ Ngân Hồ cùng Tô Mộ Thu.

Tô Mộ Thu nằm trước sô pha, vẻ mặt tái nhợt, nghe thấy khác thường, suy yếu ngẩng đầu hướng phía cửa nhìn lại, không tự giác nhao nheo lông mày.

Bọn họ đúng là đến đây.

Nàng mặt tái nhợt trên trán cùng khóe miệng có máu chảy xuống.

Người bọn họ toàn tâm cẩn cẩn dực dực che chở lại bị người khác chà đạp.

Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm đáy lòng xiết chặt, trong mắt trong lúc nhất thời tràn ngập tức giận, người ở chỗ này cùng rõ ràng cảm nhận được áp lực.

Phượng Dạ Diễm nhất thời kìm nén không được lửa giận, xúc động muốn lập tức tiến lên đem Tô Mộ Thu ôm vào trong lòng hảo hảo che chở, biết tính hắn nên Phượng Dạ Hoàng giữ tay hắn lại.

Cổ Xây Hùng một đầu mồ hôi lạnh ứa ra, đây là hắn lần đầu tiên cùng Phượng Dạ Hoàng và Phượng Dạ Diễm chính diện gặp mặt, trong nội tâm không khỏi có chút sợ hãi, cho dù hiện tại bọn họ nhiều người hơn.

“Các anh cuối cùng đến đây, tấm tắc……” Lục Nhã lắc đầu,“Thật không nghĩ tới trên đời này còn có phụ nữ có thể làm cho các anh nói gì nghe nấy.” Nàng trấn định nói.

Kỳ thật Lục Nhã rất khẩn trương, lưng cả người, trên người bọn họ phát ra khí thế quá mức cường ngạnh làm cho nàng có cảm giác áp bách.

Phượng Dạ Hoàng chớp mắt nói,“Lục Nhã, tôi nói rồi, nếu cô tổn thương Thu nhi tôi sẽ làm cô chết vô cùng thê thảm.” Âm thanh lạnh như băng như tới từ tầng địa ngục cuối cùng.

Lục Nhã cười nhạo, khinh thường trợn trắng mắt,“Hoàng thiếu chủ, thỉnh ngài tinh tường tình huống một chút, hiện tại, ngài là đang cảnh cáo tôi sao? Các người nói, người phụ nữ này rốt cuộc có cái gì tôi? Vì sao các người vì cô ta làm như vậy?” Nàng dùng chân đá đá Tô Mộ Thu.

Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm gắt gao nắm chặt hai đấm, liễm hạ đôi mắt giữ im lặng.

Phượng Dạ Hoàng lại khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, hắn trầm giọng đặt câu hỏi,“Có một việc muốn hỏi, bốn năm trước dược là cô hạ sao?”

“Hiện tại cũng không còn tất yếu, tựu nói với các anh biết a! Đích thật là tôi hạ, chỉ là tôi như thế nào cũng không nghĩ ra, anh lại bụng đói ăn quàng lựa chọn một nữ hầu bình thường, nếu như không phải tôi, các người làm sao có thể dây dưa cùng một chỗ, nói cho cùng các người cần phải cảm ơn tôi.”

“Dùng ‘Nhẫn thuật’ sao?”

Phượng Dạ Hoàng ánh mắt giống như lơ đãng đảo qua Ngân Hồ.

“Nguyên lai anh còn biết rõ a, tôi còn tưởng rằng anh không biết, các anh gần đây tự đại cuồng vọng vì Phượng gia chiếm toàn bộ thiên hạ, các anh hẳn là không ngờ được thực sẽ có loại thất truyền bí kỹ a? Nói thực ra, tôi cũng không có nghĩ tới, kỳ thật nếu như không có Tô Mộ Thu, tôi nghĩ sẽ là rất thành công rất khó được khi đó nhiều hơn một khối lệnh bài, tôi khiến cho người nọ mang lên trên, cũng bởi vì như thế, Phượng gia cửa chính laser hồng ngoại quét không được nó, có thể làm được thần không biết quỷ không hay, ngay cả tôi cũng rất ngoài ý muốn, để cho tôi ngoài ý muốn chính là, Tô Mộ Thu lại hội ngây ngốc thừa nhận.”

Bình luận

Để lại bình luận