Chương 124

Sau khi xuấtviện Chân Úc về chung cư của Lý Tân Nguyệt ở, cô tuân thủ lời dặn của bác sĩ, đúng hạn uống thuốc và vitamin bác sĩ kê.
Thân thể ngày một tốt hơn, không còn nôn mửa, bụng cũng không đau nữa, nhưng cô rấtdễ mệt mỏi, luôn muốn ngủ.
Cô nghĩ có lẽ đây chính là khả năng miễn dịch kém mà bác sĩ nói, nên cô phải điều chỉnh giờ làm việc và nghỉ ngơi, ngủ sớm dậy sớm, ba bữa bình thường, rèn luyện thân thể có quy luật mới được.
Sau chuyện ở bệnh viện, khi cô đối mặt với Thẩm Thanh Hiên cảm xúc cũng không dễ dao động nữa.
Thẩm Thanh Hiên đối với cô cũng rấtchiếu cố, sự chăm sóc này rấtđúng mực, không giống như trước kia làm cô cảm thấy không thoải mái.
Anh không can thiệp vào chuyện của cô, cũng không khuყên cô về nhà, sáng sớm mỗi ngày đều sẽ đặt một túi đồ lớn ở cửa nhà cô, đồ ăn, trên túi còn dán cách bảo quản, trên đó viết bảo cô bồi bổ thân thể.
Khi cô lái xe ra ngoài, cũng có thể phát hiện xe anh đang đi theo cô, hộ tống cô đi làm cùng tan tầm.
Trước sau vẫn duy trì khoảng cách, yên lặng bảo vệ.

Chân Úc nhận được đïện thoại của Uông nữ sĩ nhà mình, tɾong đïện thoại Uông nữ sĩ hết lời khen ngợi Thẩm Thanh Hiên, hỏi bọn họ khi nào có rảnh thì về nhà một chuyến, nói là phải cảm ơn Thẩm Thanh Hiên, nói rằng mọi chuyện anh làm quá ổn thoả.
Chân Úc thế mới biết, thì ra khoảng thời gian cô đi du học, đã xảy ra rấtnhiều chuyện.
Thẩm Thanh Hiên giúp thân thí¢h nhà bọn họ rấtnhiều chuyện, làm Uông nữ sĩ và Chân tiên sinh hiện giờ ở mắt những người thân thí¢h rấtcó mặt mũi.
Chân Úc nghĩ thầm, thân phận của Thẩm Thanh Hiên vẫn ở đó, mọi chuyện có thể không sắp xếp ổn thoả sao?
Trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng lại nói “Tuy những việc này đối với Thẩm Thanh Hiên chỉ là việc nhỏ, nhưng chuyện của nhà chúng ta sau này vẫn không nên làm phiền anh ấy, không tốt lắm.”
“Đứa nhỏ ngốc, Tiểu Thẩm còn không phải là người nhà sao, nghe con nói mới lạ. Mẹ biết ý tứ của con, thật ra lúc đầu mẹ cũng không muốn làm phiền Tiểu Thẩm, là Tiểu Thẩm chủ động tới tìm mẹ. Nó thật sự đem chuyện của nhà chúng ta, thậm chí thân thí¢h nhà chúng ta đều để tɾong lòng. Nó mỗi ngày bận rộn công việc như vậy, còn có thể nghĩ tớin chúng ta, Tiểu Thẩm đứa nhỏ này, là một đứa trẻ tốt, mẹ và ba rấtvừa lòng với nó. Xem Tiểu Thẩm khi nào có thời gian thì trở về một chuyến? Đã một thời gian rồi không gặp, mẹ và ba rấtnhớ các con.”
Chân Úc xoa xoa giữa mày, bất đắc dĩ nói “Gần đây anh ấy rấtbận, không có thời gian.”
“Vậy con thay ba mẹ cảm ơn thằng bé nhé, đối tốt với Tiểu Thẩm một chút, nó thí¢h uống canh, con làm cho nó ít canh bồi bổ thân thể đi. Còn có, con đừng ỷ vào người ta thí¢h con mà xa cách với nó, ôn nhu với nó chút, quan tâm chút. Đứa nhỏ ngốc, mẹ con là người từng trải, con phải thật sự biết quý trọng người trước mắt, người đàn ông tốt với con giống như Tiểu Thẩm, bỏ lỡ thì sẽ không còn nữa đâu, phải biết nắm ¢hắc vào ”
Sau khi nghe đïện thoại của Uông nữ sĩ, Chân Úc liền nghĩ phải cảm ơn Thẩm Thanh Hiên.
Quan hệ hiện tại của hai người, ít nhiều cũng có chút xấu hổ, không thể giống như trước được.
Đang lo, Chân Úc lại nhận được tin nhắn của Thẩm Thanh Hiên.
Nói là tối thứ sáu này, cũng chính là tối mai, có thể cùng anh về nhà cũ ăn bữa cơm với ba mẹ một chuyến không.
Chân Úc đồng ý.
Anh đã giúp gia đình mình giải quyết nhiều chuyện như vậy, cô giúp anh cũng là điều đương nhiên.
Chiều tối thứ sáu, Thẩm Thanh Hiên tới đón Chân Úc.
Chân Úc trang điểm nhẹ nhàng xong, hai người cùng nhau trở về nhà cũ Thẩm gia.
“Ba mẹ còn chưa biết chuyện của chúng ta, tạm thời đừng để bọn họ lo lắng, cảm ơn em đã đi với anh.”
Thẩm Thanh Hiên khách khí như vậy, Chân Úc có hơi ngượng ngùng.
“Anh giúp nhà tôi nhiều như vậy, ba mẹ tôi còn nói phải cảm ơn anh thật tốt, tôi chỉ là tới ăn một bữa cơm, không cần khách khí như vậy.”
Hai người vẫn duy trì khoảng cách nhất định, nắm giữ đúng mực, không dám vượt qua.
Quý Lệ Dung bảo bảo mẫu nấu một bàn đồ ăn lớn, tất cả đều là món Chân Úc và Thẩm Thanh Hiên thí¢h ăn.
“Chân Úc tới nếm thử món cá này đi, đây là món con thí¢h ăn nhất, cá này còn rấttươi, buổi sáng mới vừa vớt lên, rồi chuyển ngay tới đây, lúc nhận được vẫn còn nhảy lên đó. Nghe Thanh Hiên nói, khoảng thời gian trước thân thể con không thoải mái, hiện tại đã tốt hơn chưa?”
“Cảm ơn mẹ, thân thể con không có việc gì, rấttốt ạ.”
Trong lòng Quý Lệ Dung có chút áy náy, lần trước Thẩm Thanh Hiên té xỉu, bà nói nói mấy câu với Chân Úc, sau đó Chân Úc liền đi Mỹ, vừa đi chính là ba tháng.
Nhìn con trai mình tuy không nói gì, nhưng cảm xúc không tốt lắm, vài lần thấy mặt anh lạnh băng, bà sợ là do mình nói sai gì dó, làm vợ chồng bọn nó sinh ra mâu thuẫn, bà không muốn con trai ghi hận mình.

Bình luận

Để lại bình luận