Chương 125

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 125

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Không ngờ được con bé lại đòi uống nước đúng vào cái lúc nhạy cảm này.

Thấy cô không nói gì thêm nữa, anh liền nhíu mày hỏi: “Chẳng là sao?”

“Dạ không có gì đâu ạ.” Cô cười trừ cho qua chuyện, rồi lại tiếp tục đưa chủ đề câu chuyện quay về đúng hướng ban đầu: “Vừa rồi anh vào đây là để tự thẩm có đúng không hả?”

Biết rằng mình không thể nào lảng tránh được nữa, Giang Vũ chỉ đành thành thật thú nhận với cô: “Cô nhìn không thấy hay sao mà còn hỏi? Nếu không thì ai rảnh rỗi mà cởi quần ra phơi thân làm gì cơ chứ?”

Vũ Tranh chỉ gượng gạo cười mà không nói gì thêm. Vừa rồi anh chỉ mới vào bên trong cô mà không hề động đậy gì cả, lại còn bị Hỷ Hỷ bất ngờ quấy rầy cho phải tức tốc đi ra ngoài. Chắc hẳn là anh đang cảm thấy khó chịu lắm, đến cả cô cũng còn thấy bức bối khó chịu trong người nữa là.

“Ừm… Cái đó… anh có muốn em giúp anh không?” Cô dè dặt đề nghị.

“Giúp cái gì?” Anh bực dọc hỏi lại, giọng điệu có chút khó chịu.

Sắc mặt cô ửng đỏ lên vì ngượng ngùng, cô lắp bắp nói ra ba chữ: “Giúp anh xuất ra…”

Giang Vũ bây giờ cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng không kém. Anh đưa tay lên gãi đầu mình, rồi cố tình chỉ điểm thêm: “Cô muốn dùng cái gì để giúp tôi đây?”

Cô cũng thật lòng trả lời anh: “Hỷ Hỷ đang ngủ ở ngoài kia nên chúng ta không thể làm chuyện đó được. Nếu được thì em có thể dùng tay của mình để giúp anh. Hoặc là…” Cô ngập ngừng, không dám nói tiếp.

Bình luận (0)

Để lại bình luận