Chương 127

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 127

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hắn phát ra một tiếng ý cười khàn khàn, “Trưởng thành, liền có thể đem cây gậy cắm vào thân thể của em, chúng ta là có thể làm tình, có biết không?”

Cô tò mò lại mang theo ngây thơ, “Cắm vào trong thân thể? Từ nơi nào cắm?”

Tay trên đùi tiếp tục hướng lên trên vuốt ve, cách quần lót dùng đầu ngón tay điểm trúng vào nơi riêng tư mẫn cảm kia.

“Đương nhiên là từ nơi này cắm vào, tiểu Khuynh Thành nhất định sẽ thích làm tình, như vậy sẽ thực thoải mái.”

Cô mang theo cố chấp nói, “Kia nếu Tiểu Minh không cho em đi học, em sẽ không cùng Tiểu Minh làm tình! Cũng không cho Tiểu Minh thoải mái, hừ.”

Ngón tay hắn tức khắc cứng đờ.

Biểu tình trên mặt trong phút chốc cũng có chút không nhịn được.

“Không cùng tôi làm tình?”

Hắn muốn phát hỏa, nhưng hắn đã dặn dò lặp đi lặp lại với chính mình, một đời này, nhất định phải để cô tự nguyện cùng hắn vui vẻ làm tình, mà không phải cưỡng bách.

Khôi Minh chịu đựng cảm xúc, nhắm hai mắt lại.

“Em muốn đi học đến như vậy sao?”

Tiểu Khuynh Thành gắt gao ôm cổ hắn, ân ân gật đầu, gương mặt mềm mại cọ cằm hắn, ngữ khí non nớt.

“Tiểu Minh, để em đi học được không, em muốn đi ra bên ngoài chơi đùa, Vu Úy nói, em có thể ở trong trường học học được rất nhiều tri thức, làm ơn làm ơn.”

Ngữ khí non mềm làm nũng , thậm chí cơn giận của hắn căn bản không bùng nổ được, quả thực là một loại trừng phạt đối với hắn, cánh tay ôm lấy cô cũng dần dần buộc chặt.

“Vậy chúng ta làm ước định, tôi để em đi học, nhưng lúc em 18 tuổi phải đem thân thể cho tôi, chúng ta cùng nhau làm tình.”

“Vì sao phải chờ tới 18 tuổi? Hiện tại không thể sao?”

Đôi mắt hắn đỏ lên, đem mặt vùi vào trên vai nhỏ gầy của cô .

Ước gì hiện tại liền có thể chịch cô, “Tiểu Khuynh Thành, tôi sợ hãi, em nhỏ như vậy, ăn không vào nó, vạn nhất đem em chịch hỏng rồi thì làm sao bây giờ.”

Hắn hơn ba trăm năm chưa từng hưởng qua tính ái, nhất định sẽ điên cuồng đè nặng cô chịch, không hề tiết chế, cô sẽ bị hắn chịch hư.

Tiểu Khuynh Thành xoa đầu tóc xoã tung của hắn cười hì hì gật đầu, “Được a, em đáp ứng Tiểu Minh.”

Khi đó, cô còn ngây ngốc không hiểu chính mình rốt cuộc đã đáp ứng điều gì, có lẽ cho dù cô không đáp ứng, số mệnh đã định đời này của cô cũng sẽ trở thành vật chuyên chúc dành riêng cho hắn.

Ở trường học tám tuổi đã học đến lớp 3, bởi vì có Khôi Minh cùng Vu Úy dạy dỗ, tri thức hiểu được so với kiến thức ở trường học dạy còn biết được nhiều hơn, không thích ứng được giao tiếp, gần như không có bạn bè.

Nhìn đám người di động ở trường học, cô thậm chí còn cảm thấy thực sợ hãi, bởi vì cô chưa từng gặp qua nhiều người như vậy, đứa trẻ cùng tuổi với cô, đối với môi trường trường học đã sớm học được thích ứng rộng rãi hoạt bát, mà cô lại hướng nội không dám nói lời nào.

Kéo dài đến giữa năm thứ hai , cô vẫn là một mình một người, sau lại chậm rãi dần dần tiếp xúc được với một người bận, cho rằng mình có thể giống như những người khác , dần dần có được rất nhiều bạn bè, nhưng đột nhiên, những người bạn cùng cô nhiều hơn mấy lời toàn bộ đều bị đổi lớp.

Trong nháy mắt, cô lại bị đánh trở về nguyên hình, giáo viên buồn tẻ nhạt nhẽo dạy học, thực nhanh đã làm cô sinh ra chán ghét.

Trong phòng học có lắp đặt theo dõi, hình ảnh được phóng ra trên máy tính thư phòng của Khôi Minh , hắn một bên vừa làm công việc, một bên thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm vào hình ảnh.

Cho rằng những ngày tháng như thế này sẽ làm tiểu Khuynh Thành không nhẫn nại bao lâu, thực mau liền chạy về nhà khóc lóc nói không muốn đi học nữa, cô vẫn là một đứa trẻ, làm sao chịu được loại cô độc này.

Nhưng nửa tháng, nửa năm, một năm qua đi, cô lại không chịu thua đối với sự cô độc này, thậm chí ở trước mặt hắn cũng chưa bao giờ đề cập qua chuyện ở trường học, mỗi ngày vẫn kiên trì muốn đi học như cũ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận