Chương 127

“Ô… Ưm… Lục Tục… Dừng lại đi…” Phía dưới hậu huyệt vẫn bị địt kịch liệt, Thẩm Thanh Viễn mấy lần suýt nữa không giữ chặt được tiểu huyệt nữ nhân của mình. Nếu như nước nhỏ xuống cuốn sổ ghi chép của giáo sư Đường, Thẩm Thanh Viễn sợ rằng hắn sẽ chết vì xấu hổ và phẫn nộ mất.

Lục Tục dường như muốn buông tha cho hắn, ôm hắn tiếp tục đi về phía sau. Lúc này Thẩm Thanh Viễn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng ngay sau đó, Lục Tục giữ hắn và dừng lại trước một học giả trẻ tuổi đang nhìn vào máy tính.

“À… Vị họ Vương này… 27 tuổi đã trở thành cộng tác viên nghiên cứu tại Viện Toán học. Anh ấy dạy một lớp khác ở Đại học A. Mà dường như anh ta có mối quan hệ rất tốt với thầy Thẩm… Mấy lần thấy anh ta nói chuyện với thầy Thẩm, khiến cho em cũng không khỏi ghen tuông a.” Lục Tục ở bên tai Thẩm Thanh Viễn giả vờ than thở: “Lúc đó, em còn đang nghĩ xem mình sẽ làm gì nếu thầy Thẩm thích anh ta đây.”

“Không có…”

“Không có gì?”

“Tôi chưa bao giờ thích ai khác…”

“… Chỉ thích cậu thôi.”

Lục Tục sửng sốt một lúc, giống như không ngờ Thẩm Thanh Viễn lại thẳng thắn thổ lộ với mình như vậy. Sau khi trải qua một trận kinh ngạc, trên mặt không tự chủ hiện lên một nụ cười thật tươi.

“… Em cũng chỉ thích… Chỉ thích nhất là thầy Thẩm.”

“Vậy em không cần ghen tị với anh ấy nữa, coi như anh ấy đến dự hôn lễ của chúng ta, tặng anh ấy một món quà lớn.”

Nghe Lục Tục vừa mới câu nói này, Thẩm Thanh Viễn cảm thấy sau lưng có một lực đẩy vừa sâu vừa nặng: “Ha… Làm sao… Đột nhiên…”

“Thầy Thẩm, em địt thầy đến cao trào rồi để dâm thủy phun vào mặt anh ấy được không?”

“Ha… Em không phải… Không phải không ghen hay sao… Ưm… Sao lại bày ra trò đùa cầm thú như vậy… Ahh…”

“Vừa rồi nói có vẻ rộng lượng, nhưng thực ra thì em cũng rất hẹp hòi.” Lục Tục cười nói, côn thịt dưới đũng quần đã sớm biết điểm nhạy cảm của Thẩm Thanh Viễn, càng tăng thêm lực tấn công.

“Ưm… đừng a…” Thẩm Thanh Viễn ra sức co bóp, nhưng âm hộ nữ nhân đầy mùi vị dâm đãng vẫn không ngừng co giật dưới khoái cảm tích tụ.

Tuyến tiền liệt ở hậu huyệt vẫn bị đẩy vào, những ngón tay Lục Tục trêu chọc âm vật nhô ra từ lỗ huyệt nữ, bóc tách những hạt nhỏ để chơi đùa với phần lõi nhạy cảm của nó, những ngón tay còn lại vẫn không ngừng chơi đùa với niệu đạo của Thẩm Thanh Viễn.

Dưới xúc cảm xấu hổ và khoái cảm dường như được phóng đại, Thẩm Thanh Viễn không khỏi đạt được khoái cảm liên tiếp ở lỗ hoa huyệt và lỗ đít phía sau.

Hắn càng chịu đựng lâu thì cao trào càng mãnh liệt, lỗ hoa huyệt phun ra rất nhiều dâm thủy, trực tiếp phun lên mặt cậu họ Vương làm ướt cả mắt kính.

Thẩm Thanh Viễn bị địt đến mức mê man, theo Lục Tục cố ý tận lực hít hà bên tai, âm hộ phụ nữ không tự chủ được mà tiểu tiện, nước tiểu màu vàng nhạt phun ra tràn ra trước mặt hắn, làm bẩn cả người anh Vương sạch sẽ và gọn gàng trước mặt hắn ta.

Lục Tục ôm cả người thầy Thẩm mặc váy cưới màu trắng rồi hôn nhẹ lên đôi mắt lơ đãng của hắn. Cao cao tại thượng nhìn ông Vương đang bê bết nước tiểu cười nói: “Anh Vương, anh nên chúc chúng tôi tân hôn vui vẻ không phải hay sao.”

Lại là một ngày làm việc, tổng giám đốc cả nhà từ lớn đến nhỏ đều phải dậy sớm chuẩn bị đi làm.

Lục Vân trần truồng tỉnh dậy, nâng cái bụng mang bầu năm tháng lên, mở ra cái âm hộ sưng đỏ mập mạp bị xúc tu địt cả đêm hôm qua. Dùng đôi mắt nhìn mảnh giường lớn ướt đẫm dâm thủy mà có chút xót xa.

Quả nhiên thời tiết trở nên nóng bức, khiến bản thân ra nhiều mồ hôi hơn, Lục Vân đau đầu nghĩ.

Lục Vân kéo lê cái bụng bầu gói ghém ga trải giường bỏ vào máy giặt, sau đó khỏa thân đi xuống phòng bếp như thường lệ.

Các xúc tu quấn quanh đũng quần của hắn ta tạo thành một chiếc quần lót xúc tu trong suốt, đang liên tục không ngừng địt vào âm hộ của hắn ta. Đẩy đến điểm nhạy cảm của âm hộ, khiến cả người Lục Vân mềm nhũn ra, phía dưới chân hắn ta cũng có chút loạng choạng.

“Hừ… Có phải là do làm việc quá mệt mỏi không có thời gian nghỉ ngơi? Khiến bản thân luôn cảm thấy có chút yếu ớt…”

Bình luận

Để lại bình luận