Chương 127

Chươռg 127 Bị anh liếm đến triều phun H+
Diệp Nam Phong không thể liếm sach dâm dịch tɾong hoa huyệt, bởi vì càng liếm thì nó càng chảy nhiều hơn. Anh rấtthí¢h thú, đầu lưỡi dạo quanh cửa huyệt một vòng rồi lại di chuyển lên trên, chạm vào hạt đậu nhỏ, há miệng ngậm lấy, nhẹ nhàng bú mút.
“Hừm….”
Ghế của Diệp Chi bị đẩy về phía sau, cảm giác căng thẳng đan xen với khoáı cảm làm cô không kiềm được mà rên khẽ một tiếng.
Phản ứng của cô rấtlớn mà Diệp Nam Phong vẫn không có ý định buông ra.
Thiếu chút nữa đã quên, anh trước nay đều là kẻ điên. Anh chưa bao giờ sợ người khác phát hiện, cho dù đó có là người nhà.
“Không cần…. a a….”
Diệp Chi không nhịn được mà kêu ra tiếng.
Tiêu Minh muốn nhanh chóng để cô đồng ý phối hợp, nhưng khi thấy cô bài xích đến vậy thì anh lập tức không vui “Để em giữ lại họ Diệp đã là khoan dung với em rồi. Đây là cách nhà họ Diệp giáo dục em, khiến em trở thành một con người ích kỷ. Có phải bên kia ngày nào cũng nói xấu chúng tôi trước mặt em, để em nhanh chóng quay về bên họ, đúng không?”
“Không có….”
Cô không nghe được Tiêu Minh hạ thấp gia đình mình, ngay cả khi thở dốc cũng phải mở miệng phản bác một câu, hốc mắt cô đỏ hoe, nước mắt từ kho”e mắt rơi xuống.
Cô không phân biệt được đó là nước mắt sinh lý hay là bất bình.
Lưỡi của Diệp Nam Phong quấn lấy âm vật mút vào, anh chơi đùa một cách nghiêm túc, hơi thở nóng bỏng phả vào âm hộ Diệp Chi, khiến người cô khô nóng kho” chịu, hai ͼhân không ngừng cọ xát.
“Nếu không thì tại sao em lại hại chúng ta chứ?”
Diệp Chi không hiểu nổi cái logic xã hội đen của anh ta.
Cô chỉ biết nếu mình mà không đồng ý thì Tiêu Minh sẽ không rời đi, mà hiện tại thì mỗi một giây cô đều sẽ thở dốc một tiếng, nhiều lần như vậy, Tiêu Minh không có khả năng không hiểụ
Diệp Chi cắn chặt răng “Ừm…. được rồi…”
Cô đồng ý có phần đột ngột, Tiêu Minh xác nhận lần nữa “Em đồng ý tham dự buổi tiệc tối nay?”
“Ừm….” Diệp Chi gật đầu “Em hơi căng thẳng, cần…. ư…. cần chuẩn bị….”
“Được, em nghe lời thì tốt rồi, chiều nay tôi sẽ tới đón em.”
Nói xong, Tiêu Minh cầm chìa kho”a xe và rời đi.
Đúng lúc này, Diệp Nam Phong đột nhiên nổi điên, đầu lưỡi đẩy hai cánh môi âm hộ ra và xâm nhập vào bên tɾong hoa huyệt.
“Hừ ư….”
Diệp Chi vội vàng dùng tay che miệng lại, mắt thấy Tiêu Minh bước từng bước ra khỏi cửa, trái tim tre0 lơ lửng của cô lúc này mới được thả lỏng.
Trước khi xe khởi động, đầu lưỡi đã thọc vào bên tɾong, Diệp Chi sợ động tĩnh của mình quá lớn sẽ khiến Tiêu Minh chú ý, cô run run vén váy lên “Anh…. đợi…. đợi chút… a a…. đừng cử động…. ưm…. sâu quá….”
Lưỡi của anh trai thực sự có thể đi sâu đến thế….
Diệp Nam Phong đột nhiên đẩy nhanh tốc độ, đầu lưỡi điên cuồng thọc vào rút ra âm đa͙o cô.
Thân thể đã đạt tới cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đỉnh. Diệp Chi nhìn bóng dáng chiếc xe ngoài cửa sổ, nghe được tiếng xe khởi động, cô rốt cuộc cũng được buông thả.
“Ha a…. a…..”
Diệp Chi ngồi trên ghế duỗi thẳng người ra, nửa người dưới nâng lên, âm hộ phun một lượng lớn dâm dịch vào mặt Diệp Nam Phong, một số ít rơi xuống mặt đất.
Khi Diệp Nam Phong rút lưỡi ra thì âm hộ còn đang phun nước, Diệp Chi mất khống chế, ngồi trên ghế không ngừng co giật.
Dưới tình huống căng thẳng như vậy, cô thực sự đã bị anh liếm đến triều phun.
Diệp Nam Phong giúp cô lau nơi riêng tư “Sao ở đâu em cũng bị bắt nạt vậy? Tính tình trước đây của em không có yếu đuối thế này…”
Diệp Chi không muốn để ý tới anh.
Diệp Nam Phong lau sach sẽ người cô “Đừng lo, tối nay em sẽ không thể nhìn thấy cái người họ Tiền kia, anh sẽ giúp em giải quyết.”

Bình luận

Để lại bình luận