Chương 128

Bị quất đánh đến hơi thở thoi thóp,đến khi ngay cả khóc cũng không có sức lực, quỳ rạp trên mặt đất cũng không di động được nửa bước, ngón tay đỏ ửng, cứng đờ run rẩy lên, khóc nức nở không ngừng, phần lưng rãi rác vết máu, da thịt bong tróc huyết nhục mơ hồ.

Hắn lạnh nhạt ném roi trong tay xuống , ngồi xổm xống bên cạnh , bắt lấy tóc bà nâng lên, lửa giận thô bạo còn không chưa tan đi, nhìn vào mắt tràn đầy nước mắt của bà nói.

“Từ trong miệng em còn nhắc đến chữ chết , đây là kết cục, em biết rõ tôi sẽ không để em chết, tôi chính là muốn em sống không bằng chết! Hiểu không!”

Hàm răng run rẩy, run lên, bị bà cắn chặt.

Bên tai lại vang lên một tiếng bạo nộ, “Tôi hỏi em hiểu chưa! Tần Thục.”

“Hiểu…… Hiểu.”

Nước mắt không đáng tiền từ hốc mắt lại lạch cạch rơi xuống sàn nhà, Liễu Quý Xuyên bóp chặt mặt bà.

“Em tốt nhất là hiểu! Em đã khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi rất nhiều lần, tôi không hy vọng sẽ đem cánh tay này của em đánh cho tàn phế!”

Bà đau đớn nhắm lại hai mắt , nước mắt tràn ra rơi xuống , “Tôi chính là cái…… Bị dương vật anh thao , tôi không có nhân quyền.”

Thế nhưng lần đầu từ miệng bà nghe được loại lời nói này, Liễu Quý Xuyên sửng sốt một chút.

Nhưng hắn thực nhanh nở nụ cười, bóp mặt bà tới gần, nhẹ giọng nói nhỏ giống như một ngọn gió đông xét qua tai bà .

“Là đồ vật để tôi thao, nhân quyền là tôi cho em, tôi không cho em, em cái gì cũng không có, rời khỏi tôi, em cũng sẽ sống không bằng chết!”
Bụng đột nhiên cảm thấy rất trướng, như là có thứ gì đó nhét làm căng lên, nửa đêm, Vệ Duy Nhất đột nhiên bừng tỉnh, lại phát hiện Liễu Dục đang tách lớn hai chân cô ra, ghé vào trên người cô, dùng dương vật xỏ xuyên qua thân dưới của cô .

“Anh làm gì vậy!”

Cô có chút kinh hách , che lại phần bụng phiếm đau , muốn đẩy hắn ra , “Đứng lên, cút ngay! Ai muốn cùng anh làm tình, rút ra đi a!”

“Câm miệng!”

Giọng khàn khàn lạnh băng a, hắn đem côn thịt cắm tới tận cùng bên trong rồi, ghé vào hõm vai cô húít hít cái mũi.
Thấp giọng nói, “Để anh cắm vào đi, anh rất khó chịu, anh không muốn phát hỏa với em, anh khống chế không được, không cho phép nhúc nhích.”

Cô đột nhiên ý thức được cái gì, vươn cánh tay đến đầu giường lấy bình thuốc, “Uống thuốc…… Thuốc.”

Liễu Dục bắt lấy cổ tay cô ấn trên đỉnh đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc lệ khí, cúi đầu hàm răng dùng sức gặm cắn môi cô.

“Đau a!”

“Vậy thành thành thật thật để anh thao! Đừng nói chuyện, phối hợp với anh, anh sẽ làm em thoải mái, chịu không nổi, anh đã lâu cũng chưa thao em, Duy Nhất, đừng giãy giụa, chớ chọc anh!”

Ngữ khí của hắn mang theo khó chịu cùng lo âu, sợ cô liều mạng giãy giụa, hắn sẽ nhịn không được mà phát hỏa với cô, khống chế không được, trái tim vô cùng hốt hoảng, chỉ có thao cô, mới có thể cảm giác được cô là của mình, tại sao lại giãy giụa như vậy,thật thoải mái mà.

“Thật thoải mái, thật sảng, Duy Nhất phía dưới của em kẹp thật chặt, em cũng thoải mái đúng hay không? Thật sự rất sảng, anh chịu không nổi, anh muốn thao chết em a! Dâm thủy thật nhiều, thật ướt.”

Cô giãy giụa nhưng không thoát khỏi bàn tay to lớn của hắn được, khó chịu ngẩng đầu nhướng mày đẹp, thanh âm mang theo khẩn cầu, “Anh chậm một chút…… Chậm một chút a, em để anh thao, ô bụng quá trướng, chậm một chút.”

Đùi bị cưỡng chế tách ra thật rộng, cái mông Liễu Dục không ngừng đong đưa hướng bên trong mà va chạm, đôi mắt hắn đỏ ngầu gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi giao hợp của hai người, dâm thủy bị dương vật chọc hắn khắp nơi vẩy ra, môi âm hộ phấn nộn phun ra nuốt vào cự vật không phù hợp kích cỡ .

Hắn nhíu mày biểu tình thực nghiêm túc, tốc độ nhanh hơn , càng lúc càng nhanh, dâm thủy phun ra thật nhiều, dùng sức phun ra nuốt vào, hắn cũng càng là dùng lực xâm nhập vào bên trong, loại cảm giác cưỡng bách này làm mày hắn có chút buông lỏng.

Bình luận

Để lại bình luận