Chương 129

:

Ngô Uyển Uyển lườm anh một cái đầy quyến rũ:

“Em đi tắt đèn.”

“Đừng tắt đèn, anh chỉ muốn thấy em bị anh làm cho chết mê chết mệt.”

Triệu Mạc lại đè cô xuống, hai tay bóρ ѵú.

“Aha… bóp nhẹ thôi.”

Đôi vú như ngọc được nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau trong tay anh.

Từ khi cô ấy sinh con, cặρ √υ” ngày càng to ra, to đến nỗi anh không thể dùng một tay bóp hết được.

Triệu Mạc mê mẩn cặp ngực khủng này.

Anh không thể bỏ nó xuống, nhào nặn một cặρ √υ”, tìm môi cô và hôn xuống.

Môi cô vẫn mềm mại nhỏ xinh, làm anh muốn hôn không ngừng.

Đã lâu rồi anh không được ăn cái miệng nhỏ xinh của Uyển Uyển, không chỉ cái trên mà cả cái dưới nữa.

Triệu Mạc hôn môi nuốt hết nước miếng của cô, không đủ, còn lâu mới đủ.

Triệu Mạc lập tức hôn lên cổ của cô, cả người hôn xuống dưới. Lướt qua xương quai xanh nhô ra, và cặρ √υ” bị anh nhào nặn, di chuyển xuống bụng dưới, rồi đến giữa hai chân cô.

“A… đừng… Triệu Mạc, đừng ăn.”

Ngô Uyển Uyển đỏ mặt đưa hai tay vào giữa hai chân cô.

Trước đây cô nghĩ chuyện không có gì, nhưng bây giờ cô luôn cảm thấy xấu hổ vô cùng.

“Sao anh không được ăn? Anh đã lâu không được uống nước dâʍ ɖị©ɧ của em, nhớ muốn chết.”

Triệu Mạc rút tay về, gặm nhấm âm môi của cô.

Cô vừa mới tắm xong, toàn thân tràn ngập mùi sữa tắm, ngay cả âm môi cũng thơm, Triệu Mạc nghĩ, chắc là cô cố ý rửa qua.

Nghĩ đến đó mắt anh tối sầm lại, anh há mồm ăn toàn bộ âʍ ɦộ.

“A …”

Ngô Uyển Uyển hai tay không chịu nổi mà túm lấy cái gối, tuy rằng thỉnh thoảng Triệu Mạc trở về bọn họ cũng làʍ t̠ìиɦ, nhưng là tư thế bình thường, đã lâu không có tìиɧ ɖu͙© như thế này.

Chiếc lưỡi dày của Triệu Mạc trêu chọc hộŧ ɭε ở giữa môi âʍ ɦộ, day qua day lại, hộŧ ɭε tinh tế và cương cứng hơn, sau đó lưỡi anh liếm xuống, kéo căng âm môi của cô, trêu chọc tiểu huyệt của cô.

Miệng huyệt ban đầu khô khốc bị lưỡi anh trêu chọc mấy lần đã chảy nước lênh láng.

Ngô Uyển Uyển cảm thấy cơ thể mềm nhũn, trong huyệt có cảm giác trống rỗng tê dại, cô biết mình muốn gì, nhưng cô sợ nếu Triệu Mạc cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ đi tiểu không kiểm soát được.

Vì không để mất mặt, cô chủ động ôm lấy mặt Triệu Mạc, trong mắt có nước suối, làm nũng nói:

“Làm em, chồng, em muốn anh làm em.”

Triệu Mạc cầm tay cô đặt lên trên miệng và hôn, trong mắt ngọn lửa du͙© vọиɠ bùng cháy:

“Đêm còn dài, để anh làm em sướиɠ cái đã, em cũng muốn chồng ăn tiểu huyệt của mình đúng không?

Nói xong lại muốn tiếp tục ăn.

Ngô Uyển Uyển siết chặt hai chân không cho anh thành công:

“Không được… anh, anh bây giờ là ông chủ lớn, sao còn có thể như vậy?”

Trước đây không nói khi đó anh mới làm cô còn hiếm lạ, nhưng bây giờ thân phận của anh đã khác, còn như vậy, chẳng phải rất xấu hổ à?

Triệu Mạc cảm thấy khó hiểu:

“Ông chủ lớn thì sao? Anh không phải là chồng em à?”

Triệu Mạc thắc mắc tại sao cô ấy sẽ có một ý tưởng như vậy. Anh có phải là ông chủ lớn hay không thì có liên quan gì? Anh muốn ăn tiểu huyệt của cô mà thôi?

Ngô Uyển Uyển đỏ mặt và lắc đầu:

“Không giống nhau … trước kia anh chỉ có mình em, nhưng bên ngoài chắc anh đã gặp rất nhiều phụ nữ chứ?

Cô ấy luôn sợ rằng Triệu Mạc sẽ so sánh cô ấy với những người phụ nữ khác, và cô ấy sợ rằng Triệu Mạc sẽ nghĩ rằng cô ấy không tốt, cô ấy hy vọng rằng cô ấy sẽ trở thành người vợ tốt của Triệu Mạc.

Triệu Mạc không hiểu những khúc mắc này, suy nghĩ hồi lâu mới hiểu ra ý của cô, hung hắng véo nhẹ ngực cô:

“Uyển Uyển ghen à? Sợ côn ŧᏂịŧ lớn của chồng làm người khác à?”

Bình luận

Để lại bình luận