Chương 129

“Không…… Chậm một chút, chậm một chút a.”

Vệ Duy Nhất chịu không nổi, “Liễu Dục! Chậm một chút, bụng thật là khó chịu, sắp nứt vỡ.”

“Sẽ không, anh sẽ không làm em nứt vỡ, anh sẽ làm em thoải mái, thao vậy em khó chịu sao? Phía dưới dâm thủy rõ ràng chảy càng ngày càng nhiều, sao vẻ mặt em lại biểu hiện là không muốn?”

Hắn lại ức hiếp mà thao, ghé vào cổ cô, cắn ra một đám dấu cắn sâu cạn không đồng đều , “Vì sao em lại không muốn! Mau nói em sảng, em rõ ràng rất sướng, dương vật cắm đến dâm thủy vung vẩy khắp nơi, nói em sướng a!”

Không biết sao lại cố chấp như vậy, toàn thân sắp vỡ vụn , cô nhắm mắt lại, cắn răng.

“Sảng…… Thực sướng, chậm một chút.”

Âm đạo mẫn cảm co rút lại, kẹp hắn thật thoải mái, Liễu Dục vươn đầu lưỡi liếm lên dấu cắn trên cổ cô, quả nhiên tốc độ chậm lại không ít, hướng đến hôn môi cô mà hôn.

Xốc lên áo bóng rổ màu trắng , bị cô xem thành áo ngủ, không nghĩ tới ăn mặc như vậy càng làm cho thú tính của hắn càng dâng lên mãnh liệt, bò đến đến trước ngực cô, bú mút núm vú hồng nhạt .

“A……”

Địa phương mẫn cảm chịu không nổi khiêu khích, cô đẩy tóc của hắn, “Từ bỏ ô, lên.”

Kiều suyễn phản kháng, rõ ràng câu dẫn hắn, hàm răng Liễu Dục khẽ cắn, lại nghe được thanh âm đau đớn lại mị hoặc của cô vang lên .

“Thật dâm đãng, phía dưới dâm thủy chảy thật nhiều, Duy Nhất, thao chết em được không? Anh muốn thao chết em.”

Hô hấp thở gấp, giọng nói mị hồn mang theo khoái cảm khó dằn nổi, ánh mắt phá lệ nghiêm túc, phảng phất nếu cô nói được, liền thật sự có thể đem cô thao chết .

Đôi tay Vệ Duy Nhất bị đè ở đỉnh đầu phía trên, cắn môi dưới , nước mắt che phủ hốc mắt,khuôn mặt nhỏ ửng đỏ thở dốc , đáng thương hề hề xin tha, “Chậm một chút được không… Không cần thao chết em.”

Ánh mắt hắn có chút biến hóa, khóe miệng ngưng tụ thành một tia cười quỷ dị, côn thịt chôn ở hạ thân đột nhiên hướng mạnh vào phía trong mà đỉnh.

“A!”

Thao mở tử cung, trên bụng phẳng xuất hiện một dấu vết, Liễu Dục nheo lại đôi mắt, vuốt tóc rơi lõa xõa ra sau tai , nhẹ nhàng vuốt ve thái dương cô.

“Duy Nhất thật đáng thương a,anh thao chậm một chút, nhưng hôm nay em phải cao trào dưới thân em, nếu không anh liền thao em một ngày, thử xem có thể đem em thao chết hay không.”

Hắn bắt đầu di chuyển, dâm thủy bị chọc mà rung động –òm ọp òm ọp— , thanh âm càng lúc càng lớn, mặt càng đỏ hơn, Vệ Duy Nhất cắn môi dưới không hé răng, tốc độ lại chậm chút, mỗi một chút đều cọ xát thịt non mẫn cảm bên trong âm đạo .

Thật ngứa…… Có chút khó chịu.

“Hả? Sao không rên ra,anh muốn nhìn em phát tao rên lên, có muốn anh thao chết em không?”

“Không muốn.”

“Vậy rên cho anh nghe.”

Tốc độ thong thả , nhưng mỗi một chút đều đỉnh nhập đến địa phương sâu nhất của cô .

“Ngô… Quá sâu.”

Cô kẹp thật chặt, không ngừng hút, tựa như muốn chết kẹp hắn.

“Thao, tao bức thật sảng, a thật là thoải mái, dâm thủy đều chảy ướt giường rồi, chờ thao xong anh sẽ giặt, hay là em phụ trách liếm sạch sẽ được không?”

Cảm thấy thẹn cắn môi dưới quay đầu đi, “Anh tự mình liếm!”

Từ lồng ngực phát ra một tiếng cười, ở trên người cô bắt đầu gia tốc mà ức hiếp.

“Không, chậm một chút…… A! Không phải nói chậm một chút sao, ô quá nhanh, đi vào a…”

Liễu Dục híp mắt, “Em nói tôi làm sao có thể chậm nổi! Kẹp chặt như vậy, còn không cho anh thao nhanh,anh nghĩ em mới là muốn anh bị nghẹn chết!”

Mặc kệ cô phản kháng xin tha như thế nào, tốc độ của hắn cũng không chậm lại , môi âm hộ bị va chạm đến đỏ bừng, mỗi một cú cơ hồ đều đỉnh nhập gắt gao đến tận cùng , thọc mở cửa tử cung , nơi này so với bất cứ nơi nào đều mẫn cảm hơn, tuy rằng rất đau, nhưng hắn biết nhất định có thể làm cô cao trào.

Bình luận

Để lại bình luận