Chương 13

Mộ Dung Tuyết chậm rãi đi qua, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ mông Lâm Nhiên, ôn nhu nói:

“Tiểu sủng vật, rời giường!”

“Ưm ~”

Lâm Nhiên ngây ngốc mở mắt ra, xoa xoa huyệt Thái Dương: “Chủ nhân?”

Hành động của Lâm Nhiên hoàn toàn khiến Mộ Dung Tuyết điên đảo, hận không thể lập tức đem cô kéo vào trong lòng ngực, đặc biệt là một tiếng chủ nhân này, trái tim nàng đều đã tan chảy.

Lâm Nhiên cũng không biết vì sao bản thân lại tự nhiên kêu một tiếng chủ nhân, mới vừa rời giường, cô vẫn còn có chút mơ hồ.

“Ai, đây là cái gì?

Tiểu khả ái, em đem nước làm đổ sao?”

Mộ Dung Tuyết đột nhiên chú ý tới Lâm Nhiên chảy ra mật dịch, cười xấu xa hỏi.

“Này…… Ưm…… A!”

Khuôn mặt nhỏ cỉa Lâm Nhiên nháy mắt đỏ bừng, một bộ dạng của cô gái nhỏ bị trêu chọc.

“Được rồi, không đùa em, mau xuống dưới ăn cơm đi.”

Mộ Dung Tuyết cảm giác nếu chính mình lại đùa giỡn thêm nữa, đầu óc Lâm Nhiên đều bị nóng đến hỏng.

Xem ra vẫn phải dạy dỗ nhiều hơn nữa, thường xuyên ở trước mặt chủ nhân thẹn thùng cũng không tốt lắm.

Mộ Dung Tuyết lại lần nữa đem dây thừng tròng lên cổ Lâm Nhiên, sau đó đem trứng rung trong cơ thể và cúc tắc lấy ra, dùng khăn ướt lau lau hoa huyệt, sau đó dắt Lâm Nhiên đi xuống lầu. Đồ ăn của nàng đều có người chuyên môn đúng giờ đặt làm, hơn nữa sẽ đúng giờ đưa tới cửa.

Vừa đến dưới lầu, Lâm Nhiên đã ngửi thấy một trận mùi thơm thức ăn.

“Tới, lại đây ngồi!”

Mộ Dung Tuyết đem còng chân Lâm Nhiên tháo xuống, để Lâm Nhiên ngồi ở bên cạnh chính mình. “Cái bao tay này không lấy ra sao?”

Lâm Nhiên vẫy vẫy tay của chính mình, nói.

“Sủng vật sao có thể sử dụng tay a, tới, há miệng.”

Mộ Dung Tuyết dùng cái muỗng xúc một muỗng đồ ăn, đặt ở bên miệng Lâm Nhiên.

Tuy rằng cảm giác có chút thẹn, nhưng cô cũng không dám cự tuyệt Mộ Dung Tuyết, liền mở ra môi anh đào của chính mình, cắn xuống.

“Ngoan!”

Mộ Dung Tuyết cảm thấy một tia thỏa mãn, cao hứng mà nói.

Kế tiếp, Mộ Dung Tuyết liền tiến hành một hồi cho ăn play với Lâm Nhiên, chậm rãi hai người kết thúc cơm trưa.

“Lại đây ngồi!”

Mộ Dung Tuyết trở lại trên sô pha phòng khách, ý bảo Lâm Nhiên ngồi ở bên cạnh chính mình.

Lâm Nhiên đi qua, ngồi ở bên cạnh nàng, Mộ Dung Tuyết trở tay liền đem cô ôm lấy, xúc cảm trên tay và mùi hương cơ thể trên người Lâm Nhiên làm nàng có chút tâm viên ý mã.

Hai người nghỉ ngơi trong chốc lát, lại xem TV một hồi, Mộ Dung Tuyết cảm giác không sai biệt lắm, liền dắt Lâm Nhiên đi đến phòng huấn luyện.

Bình luận

Để lại bình luận