Chương 13

Lục Nhiên cười cười.
Xem hiểu tâm tư của em trai họ.
“Loại phòng bình thường này tài nguyên khẩn trương, xác thực không quá thích hợp với em trai.”
“Nhưng anh mới cho người xây dựng một căn phòng mới.”
“Hơn nữa người anh đều đã tìm được rồi.” Nói xong, Lục Nhiên nhìn về phía Thẩm Thần.
Sau đó, vô cùng hứng thú nói ra hai chữ “Cực phẩm….”
Thẩm Thần kinh ngạc.
Nhớ tới tính cách phong lưu của anh trai họ nhà mình.
Cực phẩm? Cô gái có thể được anh trai họ tán thưởng là cực phẩm, khẳng định không đơn giản.
Nghĩ đến đây, Thẩm Thần cảm thấy có chút tò mò.
Lục Nhiên thấy thế, lại cười một tiếng.
Đưa tay vỗ vỗ bả vai em trai họ.
“Buổi chiều nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối anh gọi người tới.” Lục Nhiên cười xấu xa nói.
Để cho tiểu huyệt hình màn thầu kia nghỉ ngơi nửa ngày, đến buổi tối, hẳn là có thể tiếp tục đi.
Ha ha, em trai họ này của anh ở trường học còn tham gia vào đội bóng rổ, tố chất thân thể rất tốt, nhất định có thể thao cái tiểu huyệt hình màn thầu kia sướиɠ lên trời.
Đương nhiên, anh cảm thấy, chính mình cũng có thể làm một lần nữa.
Thẩm Thần đi theo cười một tiếng, “Vậy thì cám ơn anh trai họ!” Đáp lại Lục Nhiên một nụ cười xấu xa.
Vừa vặn, cũng đã mấy ngày anh ta chưa có thao tiểu huyệt.
Một phen tâm ý của anh trai họ, làm anh thử xem cực phẩm, anh đương nhiên phải tiếp nhận.
“Ha ha, đi! Anh trai dẫn em đi dạo!” Lục Nhiên hết sức hài lòng với câu trả lời của Thẩm Thần, anh khoác vai Thẩm Thần đi ra ngoài.
Năm giờ chiều.
Tô Duyệt rất sớm liền ăn xong cơm tối.
Chỉ vì cô chuẩn bị thừa dịp thời gian còn sớm, ăn cơm xong, ra ngoài đi tản bộ.
Kết quả, vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài, liền nhận được điện thoại của Lục Nhiên.
Tô Duyệt hơi ngạc nhiên khi thấy thông báo có cuộc gọi đến.
Lập tức, nhịn không được có chút mừng rỡ.
Đây là, có việc làm?
Nhanh như vậy sao?
Kìm nén sự kích động trong lòng, Tô Duyệt nhấn nghe máy.
Đầu bên kia điện thoại, rất nhanh liền truyền đến giọng nói êm tai của Lục Nhiên.
“Cô Tô, xin chào.”
“Xin chào Lục tổng.” Tô Duyệt nhanh chóng trả lời.
Người đàn ông bên kia nghe được giọng nói của Tô Duyệt, vui vẻ cười ra tiếng.
“Ha hả, sau tám giờ tối, cô Tô có rảnh không?
Ánh mắt Tô Duyệt sáng lên, nghĩ thầm, quả nhiên là việc làm đến.
“Có.” Cô vội vàng nói.
Nghe vậy, giọng điệu của người đàn ông bên kia càng thêm vui vẻ.
“Vậy từ tám giờ đến mười giờ, cô Tô có thể đến làm việc được không?”
Tô Duyệt ngạc nhiên.
Tám giờ đến mười giờ? Hai giờ?
Nhớ tới cường độ lúc ban ngày, Tô Duyệt có chút lo lắng.
Nhưng nhìn về phía cửa, nghĩ đến tờ giấy mà chủ nhà dán trên cửa nhà cô vào lúc ban ngày, Tô Duyệt lại kiên định xuống dưới.
“Có thể!” Tô Duyệt nói.
Đầu bên kia điện thoại, Lục Nhiên đạt được câu trả lời khẳng định, ngẩng đầu liền cho Thẩm Thần một cái ánh mắt làm thỏa đáng.
“Được, vậy sau khi cô đến, trực tiếp lên lầu bốn, đến phòng số 406. Bên kia sẽ có người sắp xếp cho cô.” Lục Nhiên tiếp tục nói.
“Ừ.” Tô Duyệt đáp ứng.
Sau đó liền tắt điện thoại.
Tô Duyệt cũng mất đi ý định ra ngoài đi dạo, đơn giản liền lên giường nằm xuống, đi ngủ.
Cô phải dưỡng tinh thần, sau khi tỉnh ngủ còn phải đi làm công kiếm tiền.
Một bên khác, so với Lục Nhiên đang kích động, Thẩm Thần lại lạnh nhạt rất nhiều.
Anh là sinh viên lớn học A, yêu đương hoặc là chạm qua con gái không ít.
Trong đó, cũng có không ít người có dáng người đẹp, làm việc tốt.
Lần này đáp ứng yêu cầu của anh trai họ, ngoại trừ bởi vì đã cấm dục mấy ngày, cũng là không muốn từ chối lời mời của anh trai họ.
Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ chờ mong này của anh trai họ, anh cũng không khỏi sinh ra vài phần chờ mong.
Lục Nhiên dẫn Thẩm Thần đi ăn cơm tối, sau đó liền về cửa hàng tình thú.
Tiếp theo, liền ở văn phòng chờ.
Cho đến khi nhân viên công tác đến thông báo, nói Tô Duyệt đã tới.
Lập tức, Lục Nhiên liền chờ không kịp mà kêu lên Thẩm Thần, đi đến phòng nhỏ mới dựng.

Bình luận

Để lại bình luận