Chương 13

Đến nhanh thật! Tô Thanh Uyển hít sâu một hơi, đứng lên, mỉm cười thê lương, bình tĩnh nhìn Dương Trị nói: “Chẳng lẽ đại lang không muốn cùng ta từ hôn?”

Tầm mắt Dương Trị dừng lại trên phần cổ dài trắng muốt của Tô Thanh Uyển, hơi hoảng hốt vài phần. Ngày trước chuyện hôn nhân này là do Tô lão gia cứng rắn đưa cho hắn, lại thêm Tô Thanh Uyển quấn quít si mê nên hắn mới nảy sinh tâm lý kháng cự, luôn thầm nghĩ bảo trì khoảng cách với Tô Thanh Uyển, nhưng chuyện từ hôn thật sự chưa bao giờ nghĩ tới.

Dương Trị là kẻ mạnh vì gạo bạo vì tiền, rất được yêu thích trong chốn quan lại, trong vòng ba năm không ngừng thăng tiến, còn Tô lão gia vẫn dậm chân tại chỗ như xưa. Nay muốn từ hôn cùng với hắn cần phải giữ tốt hòa khí, tránh lưu lại hậu họa về sau. Tô Thanh Uyển làm đúng theo lời lúc trước đã thương lượng cùng với Triệu phu nhân, che mặt nói: “Đại lang, mẫu thân của chàng không thích ta, chuyện này chàng cũng biết. Nay chuyện từ hôn đã truyền ra bên ngoài, không còn đường lui lại. Nếu bây giờ không từ hôn, chỉ sợ tương lai trong nhà bất ổn sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của chàng.”

Dương Trị thấy Tô Thanh Uyển khôi phục lại ngữ khí mềm mại ngày xưa, cảm thấy lòng mình mềm nhũn, cơn giận ngập trời lập tức tiêu bớt một nửa, có điều cứ thế từ hôn khiến hắn không cam lòng, một lúc lâu sau mới nói: “Muội thật sự không hối hận? Nếu từ hôn, muội muốn tìm một mối hôn sự khác tốt hơn, chỉ sợ sẽ gặp nhiều trắc trở.”

“Nếu đại lang thật lòng yêu thương nhung nhớ đến tình nghĩa ngày xưa, chuyện từ hôn hy vọng hãy làm trong lặng lẽ, đừng buông lời xấu xí.” Lúc này Triệu phu nhân đi vào bên trong, đứng nói: “Thanh nương nhà chúng ta đã gần cập kê, lúc này muốn tìm một mối hôn sự tốt như đại lang e là không dễ. Nhưng đại lang không giống thế, không có Thanh nương nhà chúng ta, vẫn có thể cưới những cô nương tốt hơn về làm vợ.”

Triệu phu nhân đang nói chuyện ở chỗ này, bên kia Lã phu nhân đã tìm ra canh thiếp, tìm người đi mời bà mối làm chứng ngày ấy, hấp tấp đi về phía Tô phủ.

Một nơi khác, Võ thị nghe lời Triệu phu nhân dặn dò, nhân lúc ra ngoài đến tìm Tô lão gia, kể hết chuyện Lã phu nhân tới cửa gây rắc rối ngày trước. Đến khi Tô lão gia vội vàng chạy về nhà, Triệu phu nhân đã bàn bạc việc từ hôn thỏa đáng xong xuôi cùng Dương Trị, sẽ nói với bên ngoài là thầy tướng số ngày trước làm việc không tốt, lúc hợp bát tự có chút sai lầm, nay đúng dịp Tô Thanh Uyển bệnh còn chưa chuyển biến tốt, mời thầy tướng số khác đến so bát tự hai người mới biết thì ra hai người không hề thích hợp, chẳng còn cách nào khác đành phải từ hôn.

Tới chập tối, chàng con rể tương lai mà Tô lão gia vẫn luôn khen ngợi trở thành người qua đường.

Chuyện từ hôn lo liệu thỏa đáng xong, Tô Thanh Uyển trở lại trong phòng, vùi đầu vào trong chăn, nửa ngày không nhúc nhích. Đến khi Chu di tới vén chăn lên mới thấy nét mặt nàng vui mừng, nước mắt chảy ra làm chăn ướt một mảnh.

“Thanh nương, bằng tài mạo của con, tự nhiên sẽ có thể tìm được một mối hôn sự khác tốt hơn, đừng nên đau buồn quá.” Chu di ôm Tô Thanh Uyển vào trong ngực, an ủi nói. “Mặc dù Dương đại lang cũng tốt, nhưng mẫu thân hắn lại như thế, lúc này không từ hôn, tương lai con sẽ phải chịu khổ.”

Tô Thanh Uyển còn chưa kịp trả lời, tiểu nha đầu Giáng Tử đã tiến vào nói: “Thanh nương, đại phu nhân và nhị phu nhân đưa hai vị tiểu nương tử đến thăm!”

Bình luận

Để lại bình luận