Chương 13

: Sữa linh dược

Quân Đình không bất mãn vì nữ nhân thất thần, động tác cắm rút mạnh hơn, hung hăng thúc vào hoa tâm mềm mại trơn trượt.
“Ưm a…”
Bốp, bốp.
Hắn tát hai lần lên bầu vú trái đang cương lên, bầu sữa tuyết trắng hiện lên màu đỏ xinh đẹp. Một bàn tay của nam nhân không thể bọc hết bầu vú của nàng, hắn ra sức nhào nặn vài cái, khe hở giữa ngón tay có khớp xương rõ ràng tràn ra bầu sữa trắng noãn, đầu vú hồng hào chợt chảy ra dòng sữa trắng.
“Ưm.”
Nàng khó tin mở to mắt, Vương đang mút vú nàng, mút từng dòng sữa của nàng giống như hài tử.
Vương vừa chịch hoa huyệt vừa chôn vào bộ ngực vĩ đại của nữ nhân mà bú sữa, dòng sữa chứa linh dược theo sự điều khiển nam nhân càng trở nên tinh khiết, bằng mắt thường có thể thấy vết thương trên lồng ngực hắn dần dần khép lại, màu tím đen chậm rãi biến mất.
Hắn gặm xong đầu vú bên trái, lại đi gặm đầu vú bên phải, uống hết sạch sữa tươi của nữ nhân.
Vương từ chỗ Lý Hợp lấy được phương thuốc chăn nuôi dược nô, lúc đầu hắn muốn nuôi Lý Tuyết Diễm thành dược nô. Sau khi Lý Tuyết Diễm chết, Vương mới thay đổi ý định, dùng phương thuốc này ở trên người Khương Vãn Ly.
Khi dược nô làm tình với chủ nhân mà rơi vào tình dục, sẽ sản sinh ra thuốc sữa có hiệu quả giải độc. Dược nô có tính tình càng dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời, sữa có hiệu quả càng tốt.
Lần này Nam Vực Vương dẫn quân tấn công thành Hạo Nguyệt, lần đầu giao chiến thì gặp đại võ sư chín sao Bạch Thiên Hoa, người này là sư phụ của thành chủ thành Hạo Nguyệt, không chỉ có võ công cao cường mà còn rất giỏi trong việc dùng độc, mặc dù hắn làm đối phương bị thương nặng, nhưng cũng bị hạ độc. Vết thương trúng độc khó mà lành được, nhưng ngày tiếp theo Quân Đình phải đi lên chiến trường gấp, nên hắn quyết định thử dùng tiểu dược nô một lần, không ngờ nàng lại cho hắn niềm vui ngoài ý muốn. Hắn biết phần lớn dược nô không có đủ năng lực chữa thương, mà sữa dược nô trong ngực hắn không chỉ có thể giải độc, còn có hiệu quả làm lành vết thương, mà dược nô hiếm có như thế bây giờ là nô tì dưới thân Nam Vực Vương, mặc cho hắn tùy tiện đánh đập làm nhục.
Trong lòng Quân Đình dâng lên một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ, hắn gần như cắn xé mút núm vú sưng to. Sữa đã sớm bị hút cạn, núm vú không thể chảy sữa nữa bị hắn mút đau nhức, nhưng trong cơn đau lại có sự kích thích khó nói, cơ thể trắng như tuyết nổi lên màu đỏ xinh đẹp, không thể khống chế mà co giật.
“Chủ nhân, xin ngài cho phép…” Mỹ nhân rơi vào tình dục dịu dàng cầu xin.
“Không được, chịu đựng đi.” Trước đó Quân Đình chỉ lo trị thương, cũng không sung sướng, hắn nắm lấy hai bầu vú căng tròn, dùng sức thúc vào, dương vật đút tận gốc vào trong nhục huyệt, tiến vào tử cung, đầu nấm mạnh mẽ đâm vào tử cung mềm mại.
“Ưm…”
Mỹ nhân không được phép lên đỉnh cực kỳ khó chịu, dục vọng lơ lửng nửa vời, nhục huyệt càng chảy nước thít chặt. Điều này lại có lợi cho Quân Đình, tiểu huyệt cắn chặt gậy thịt căng trướng, sướng đến cực độ.
Khương Vãn Ly nào chịu nổi cuộc làm tình mạnh bạo như vậy, nàng vẫn không nhịn được đỏ mặt cao trào, nhục huyệt phun ra lượng lớn dâm thủy tưới vào dương vật, làm nam nhân sướng đến mức thở ra một hơi dài trầm thấp gợi cảm.
“Chủ nhân, tiện nô sai…” Sau khi lên đỉnh mỹ nhân mới nhận ra mình vi phạm mệnh lệnh của Vương, mặt nàng lập tức trở nên tái nhợt.

Bình luận

Để lại bình luận