Chương 130

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 130

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Em xác định…muốn nuốt lời sao?” Giọng nói của Ôn Giản không chút cảm xúc.
Đầu óc Quý Tang rối bời, khuôn mặt nhỏ như lửa đốt, lỗ tai đỏ bừng, quay mặt sang một bên trùm chăn không nói lời nào.
Lúc Quý Tang quay mặt đi, cô không nhìn thấy được sự u ám trong đôi mắt đen láy của Ôn Giản, những ngón tay đang ôm ngực cô đột nhiên dùng lực, càng liếm mạnh hơn vào ngực cô, làn da của cô rất trắng, chưa được một lúc đã để lại một loạt dấu vết, Quý Tang vừa đau vừa sướng, không kìm được che miệng kêu: “Anh… Chậm lại…”
Khi cô bị nụ hôn làm cho mê mẩn, quần đã bị cởi ra, bên dưới truyền đến cảm giác lạnh, cô mở mắt nhìn xuống thì thấy người đàn ông ngồi thẳng dậy, quần lót bị kéo xuống, một vật to dài nhảy ra ngoài.
Thứ đó vừa to vừa thô, quy đầu hung hăng phun ra chất nhờn, người đàn ông cầm côn thịt của mình trượt tới trượt lui ở giữa hai chân của cô, mấy lần như vô ý tiếp xúc với thịt nhô ra, lập tức ngứa ngáy vô cùng, khoái cảm như có dòng điện truyền vào tứ chi, hai bàn tay nhỏ bé của cô không chỗ bấu víu, bấu chặt ga trải giường dưới người, rên rỉ như khóc, cả người run rẩy.
“Ừm…ừm…Aaa”
Hô hấp Ôn Giản dồn dập nặng nề, cúi đầu nhìn thẳng vào cô, phía dưới của cô trơn bóng như trứng gà bóc vỏ, môi hoa rất nhẵn mịn, cái miệng đỏ tươi không ngừng rỉ ra nước. Anh cầm côn thịt của mình, quy đầu chỉ vào vết sưng, vừa trêu chọc vừa cọ xát, chỉ chốc lát sau, một loạt dâm thủy đã trào ra từ lỗ nhỏ.
Ôn Giản theo đợt nước đó, ấn đầu quy đầu đưa vào.
Quý Tang vẫn còn đang cao trào, nhưng phía dưới đã bị dị vật chen vào, theo bản năng kẹp chặt hai chân lại, cô cau mày hét lên: “A… đau.”
Ôn Giản lập tức sửng sốt, dương vật cắm vào một chút vội vàng lui về phía sau, giọng nói bừng bừng lửa giận.
“Lần đầu?”
Quý Tang xấu hổ đỏ mặt, nước mắt vì đau vừa rồi lăn dài trên mặt, nhất thời không thèm nhìn anh.
“Ừm.”
Đạn đã lên nòng, đau cũng phải làm.
Tuy nhiên, so với vừa rồi, động tác của Ôn Giản dịu dàng hơn rất nhiều, trong lòng như có người đốt pháo, hoàn toàn không ngờ Quý Tang lại là lần đầu tiên.
Anh hạ thấp người xuống, cả ngực bao phủ lấy người cô, môi và lưỡi hôn cô dịu dàng, lòng bàn tay vuốt ve ngực cô, mang đến cho cô sự thoải mái tột độ, hết lần này đến lần khác đẩy dương vật của mình vào lối vào ở nơi nông nhất của đường hầm, cố gắng để Quý Tang thích nghi được với kích thước khổng lồ của anh.
Thần kinh Quý Tang từ từ thả lỏng, cảm giác sung sướng đến tận đầy ngón chân ở sâu trong cơ thể lại xâm chiếm, cổ họng cô phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, từ từ đắm chìm trong tấm lưới tình do người đàn ông giăng ra.
Ôn Giản đã tự kiềm chế đến cực điểm, cơ thể căng thẳng, gân xanh trên trán nổi lên, mồ hôi theo gò má chảy xuống, nhỏ xuống lồng ngực rắn chắc, nghe thấy tiếng rên rỉ của cô liền thay đổi, thắt lưng đột nhiên phát lực, trong một lần, đâm quyết liệt vào đường hầm cực kỳ chật hẹp.
“A…Đau quá! A… Đừng, đừng… Anh đi ra…”
Cơn đau xé lòng chợt ập đến đỉnh đầu, Quý Tang giật mình tỉnh giấc, vừa khóc vừa lắc đầu, cơ thể đau nhói, phía dưới vô thức siết chặt lại.
Bên trong vừa nóng vừa khít, từng vòng từng vòng thịt mọng nước bám chặt lấy dương vật, Ôn Giản suýt chút nữa giống như kiếp trước, bị siết chặt mà bắn ra…
Anh cúi đầu hôn lên môi cô, ôm mặt cô giúp cô lau nước mắt, nụ hôn vừa ấm áp vừa thô bạo, phần dưới cơ thể anh thẳng tắp chìm vào trong cơ thể cô, bất động, nhẹ giọng nói: “Ngoan… Đừng khóc, lần đầu đều sẽ đau, một lúc sau sẽ không sao.”
Anh vừa hôn vừa lẩm bẩm, bàn tay to tìm đến bàn tay nhỏ bé của cô, ngón tay luồn qua kẽ tay cô đan vào nhau, tay kia nhào nặn bầu ngực cô, nụ hôn từ môi truyền đến vành tai, cổ, trượt xuống một đường…
Đến khi nghe thấy tiếng rên rỉ khó nói thành lời phát ra từ cổ họng cô, anh mới chậm rãi di chuyển cơ thể…
Chết tiệt! Nếu không di chuyển, anh sẽ vô dụng

Bình luận

Để lại bình luận