Chương 130

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 130

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thứ cương cứng của Thẩm Giai cộm vào giữa hai chân Đỗ Yểu Yểu. Bỗng có một ngón tay quẹt qua miệng huyệt, hắn đáp: “Chỉ từ đây đi thẳng vào nàng và nằm đi ra thôi.”
Câu nói cợt nhả này quá ẩn ý khiến Đỗ Yểu Yểu không khỏi nhớ đến dáng vẻ hùng dũng, oai vệ, tràn trề khí thế của Tiểu Thẩm Giai. Nàng nhạy cảm co rụt lại, mật dịch ứa ra, bị kéo thành sợi ra ngoài.
“Nghĩ gì mà ra nước thế này?” Thẩm Giai cảm thấy đầu ngón tay ươn ướt.
Đỗ Yểu Yểu mắc cỡ che mặt, cố gắng khen: “Ai bảo ông xã điêu luyện quá!”
Tay Thẩm Giai nắm lấy hạt đậu rồi đè xuống, xoa nắn, trêu chọc, khiến nó từ một miếng thịt mềm nhũn và non nớt trở nên căng cứng, nổi cộm giữa hai cánh môi âm hộ.
Hắn trêu nàng: “Mới nãy không cho sờ, giờ lại bảo điêu luyện quá. Nữ nhân đúng là nói một đường nghĩ một nẻo mà.”
“Ư…”
Ngón tay Thẩm Giai như có ma thuật. Mọi sự chú ý của Đỗ Yểu Yểu đổ dồn vào mồng đốc, khoái cảm như vô số pháo hoa dữ dội kéo nhau về nơi ấy. Cửa mình liên tục thít lại.
“Ông xã tuyệt quá…”
“Ở quê hương Yểu Yểu độc thân đúng không?” Thẩm Giai vẫn tiếp tục quấy tay, hỏi nhân lúc nàng đang mơ màng.
Đỗ Yểu Yểu vừa nghe đã hiểu ngay. Thẩm Giai hỏi câu đó ngay lúc này là muốn biết nàng có nam nhân nào khác ở hiện đại không đây mà.
Cánh tay hắn nâng gáy nàng lên. Đỗ Yểu Yểu nghiêng mặt ngậm lấy một ngón tay của hắn, mơ hồ đáp: “Chàng là nam nhân đầu tiên của ta!”
Câu này làm Thẩm Giai rất hài lòng. Hắn càng nhiệt tình cọ xát hơn, âm vật run rẩy co giật dưới đầu ngón tay hắn.
“A… Ông xã…” Đỗ Yểu Yểu mở to đôi mắt trong veo, ngón chân cuộn tròn: “Sắp, sắp đến rồi…”
“Ngoan, ra đi nào.” Thẩm Giai tàn nhẫn bóp mạnh hạt châu rồi hôn lên đôi môi há to của nàng.
“Ưm ưm ư ư…”
Đỗ Yểu Yểu ngậm lấy đầu lưỡi của hắn mà nghẹn ngào co giật, không ngăn cản nổi cao trào như dời núi lấp biển.
Thẩm Giai lấy ngón tay cái vuốt ve hột le, lòng bàn tay thì đón lấy miệng huyệt. Một làn nước róc rách chảy ra bàn tay hắn.
Hắn hôn lên khóe mắt ứa lệ vì sung sướng của nàng: “Bảo bối ra rồi này.”
Đỗ Yểu Yểu phải thẫn thờ rất lâu mới mê đắm thốt: “Thích thật…”
Hai ngón tay Thẩm Giai chạm vào trước cửa huyệt: “Đâm vào cho nàng thích hơn nhé?”
Đỗ Yểu Yểu nhấc mông lên rồi nuốt ngón tay hắn: “Muốn ông xã…”
Nước sữa giao hòa là thứ đưa người ta về miền cực lạc.
Thẩm Giai cởi tiết khố của nàng ra rồi chọc ngón tay vào hoa huyệt.
“Ư… Chạm đến rồi…”
Đỗ Yểu Yểu cắn môi rên rỉ.
“Chạm đến đâu?” Thẩm Giai ra vào giữa hang thịt đang co rút: “Điểm nhạy cảm của Yểu Yểu à?”
“Ưm ưm… Nhẹ chút…”
“Khít đến mức ta không rút ra nổi, sao mà nhẹ được đây?” Thẩm Giai cố ý trêu nàng: “Bình thường Yểu Yểu không tự giải tỏa hay sao mà bên trong lại chật thế kia?”
“Hức, chàng biến…”
Hễ làm chuyện giường chiếu là Thẩm Giai lại buông những lời trắng trợn khiến Đỗ Yểu Yểu thẹn thùng, khít chặt hơn.
Thẩm Giai lại cứ gặng hỏi, đầu ngón tay chầm chậm đâm sâu vào trong nàng: “Một năm qua bảo bối thủ dâm lần nào chưa, nói cho ông xã biết nào?”
“Thẩm Giai! Hu hu chàng đừng quá đáng…” Đỗ Yểu Yểu siết chặt áo hắn.
Thẩm Giai chủ động nói ra: “Vậy để ta cho bà xã biết. Đôi khi ta gặp mộng xuân, bắn ra nhiều lắm. Bình thường ta toàn chịu đựng, chỉ khi uống nhiều rượu, khó chịu lắm mới lấy yếm của bà xã ra thủ dâm thôi.”
“Chàng tưởng ta… ư không biết xấu hổ… như chàng hả…” Mặt Đỗ Yểu Yểu đỏ như gấc, bên dưới càng lúc càng thít lại nhanh hơn.
Thẩm Giai rút ra, đâm vào rồi nhẹ nhàng vuốt ve hoa tâm, tra tấn chỗ ấy đến chảy mật dịch ròng ròng: “Phu thê tuy hai mà một, Yểu Yểu đừng mắc cỡ. Tiểu Yểu Yểu có nhớ ta không, nói cho phu quân biết đi?”
“Nhớ ưm…” Đỗ Yểu Yểu cũng gặp mộng xuân, mơ đến Thẩm Giai rồi lên đỉnh, tiết ra. Ở một mình quá cô đơn, nàng thường nhớ lại quá trình hai người hành phòng rồi sờ mó, nắn vuốt cho khuây khỏa.
Thẩm Giai cười tủm tỉm, ra sức lấy lòng Đỗ Yểu Yểu: “Biết ngay trong lòng phu nhân có ta mà!”
Ngón tay đánh vòng, khuấy đảo nếp uốn. Nước dâm kêu lép nhép, không ngừng chảy dọc theo ngón tay trắng nõn.
“Ông xã ư a…” Bụng Đỗ Yểu Yểu giật giật, lơ lửng trên mây theo từng phát đâm của hắn: “Sướng quá… Đâm giỏi quá…”
“Nàng muốn mạnh hơn chút không?” Thẩm Giai nhìn vẻ mặt sung sướng pha khó chịu của nàng, cảm giác hoa huyệt đã bắt đầu co thắt có quy luật.
“Muốn… A muốn…” Đỗ Yểu Yểu banh rộng chân, cái mông cong lại và đong đưa, đón ý nói hùa: ” Đâm Yểu Yểu đi… Ta, ta sắp đến rồi!”
“Bà xã!”
Thẩm Giai hôn vào cổ nàng đồng thời mạnh mẽ cắm vào rút ra mười mấy cái. Đỗ Yểu Yểu hét lên, kẹp chặt cánh tay hắn mà cuộn mình, nước chảy lênh láng dưới thân.
“Ta ra rồi, đừng đâm nữa mà…” Nàng yếu ớt sụt sùi.
Khoái cảm mãnh liệt tựa sóng thần ngất trời nhấn chìm nàng. Cả tầm nhìn lẫn tâm trí đều trống không.
Thẩm Giai rút ngón tay ra rồi an ủi miệng huyệt: “Rồi rồi, bảo bối ra rồi.”
“Hức hức…” Đỗ Yểu Yểu úp mặt vào eo Thẩm Giai và ôm chặt lấy hắn.
Thẩm Giai dạng chân nàng ra để kiểm tra tiểu huyệt. Cái lỗ chật hẹp ấy bị ngón tay chọc ra một cái lỗ nhỏ hình tròn, thịt non hồng thắm co rút, căng phồng, những giọt sương còn trượt xuống trên đó.
“Tiểu Yểu Yểu đáng yêu thật.” Hắn thích thú nhận xét.
Đỗ Yểu Yểu xấu hổ đến mức lại chảy chút nước. Thẩm Giai quẹt qua rồi liếm: “Bà xã vẫn ngọt như thế.”
Đỗ Yểu Yểu lấy lại tinh thần, thấy hành động đầy sắc tình của hắn thì nũng nịu trách cứ: “Dẻo miệng!”
“Ăn no rửng mỡ mà, ta muốn chạm vào bà xã thì có lỗi gì?” Thẩm Giai cây ngay không sợ chết đứng. Hắn cúi người đè lên, tỳ cây gậy nóng bỏng lên bụng nàng.
“Bà xã có muốn ta không?”
Đỗ Yểu Yểu cầm lấy Tiểu Thẩm Giai qua một lớp quần, nói mà mắt láo liên: “Cứng và to thật đó!”
Thẩm Giai nhấp mấy cái trong tay nàng, hỏi lại: “Tiểu Yểu Yểu có muốn Tiểu Thẩm Giai không nào?”
Hai người không làm đã lâu nên Đỗ Yểu Yểu rất nhớ cảm giác được hắn lấp đầy. Nàng bèn cởi tiết khố của hắn và giải phóng dương vật ra.
“Muốn hay không thì phải để Tiểu Yểu Yểu quyết định chứ ta không quyết định được.”
Thẩm Giai kéo hai chân nàng lên rồi đâm mạnh vào trong.

Bình luận

Để lại bình luận