Chương 131

Lục Yên Yên vui vẻ ly hôn với Đàm Trường An.
Bước ra khỏi cục dân chính, Lục Yên Yên nói với Đàm Trường An: “Anh thực sự không phải đàn ông, cả về thể xác lẫn tinh thần, nói thật, lấy anh là do tôi mù mắt.”
Nói xong, cô ta không thèm để ý đến sắc mặt đen sì của Đàm Trường An, trực tiếp rời đi.
Cô ta theo mấy người chị dâu hai Lục đến vùng duyên hải, lúc bọn họ quyết định về nhà, Lục Yên Yên lại chọn ở lại.
Cô ta đã tìm được một nhà máy tốt.
Bao ăn bao ở, lương bổng đều tốt, Lục Yên Yên cảm thấy rất vui vẻ, rất hài lòng.
Cô ta còn gọi điện thoại cho Lục Thanh Diên vài lần, cảm ơn cô đã giúp đỡ mình.
Lục Thanh Diên cười nói: “Tất cả là do quyết định của em, phải sống thật tốt nhé.”
Lục Yên Yên suýt chút nữa bật khóc: “Chị Thanh Diên, em xin lỗi, còn có cảm ơn chị.”
“Em không có gì phải xin lỗi với chị cả.” Lục Thanh Diên nói.
“Không, em đã làm chuyện có lỗi với chị, dù không ảnh hưởng gì đến chị, nhưng em vẫn nợ chị một lời xin lỗi, tuy nhiên.” Lục Yên Yên nhớ lại Lục Thanh Diên kiếp trước, những khổ sở cô phải chịu đựng chắc chắn không ít hơn mình, “Em sẽ sống thật tốt.”
Sau khi cúp điện thoại, Lục Thanh Diên ngồi một mình khá lâu, Thư Bắc Thu cũng đã nghỉ việc, anh mở một nhà máy bán buôn kim loại, ngay cạnh nhà máy may, kinh doanh cũng rất tốt, lúc này không có việc gì, Thư Bắc Thu liền ghé qua xem vợ.
Kết quả thấy cô ngồi đó không biết đang nghĩ gì, liền vòng tay ôm lấy vai cô: “Sao vậy?”
Lục Thanh Diên biết Lục Yên Yên nói xin lỗi là vì chuyện kiếp trước, cô nắm lấy tay Thư Bắc Thu, nhớ lại những gì mà những bình luận trên màn hình nói, kiếp trước người này vẫn chưa kết hôn, là vì trong lòng có cô.
“Em đang nghĩ nếu em không lấy anh, chúng ta sẽ sống như thế nào?”
“Sống cuộc đời không hạnh phúc.”
Thư Bắc Thu hừ hai tiếng, còn hôn cô vài cái: “Anh và em trời sinh một cặp, nếu chúng ta không ở bên nhau, cuộc đời có thể hạnh phúc sao?”
Lục Thanh Diên cười nhẹ: “Nói cũng đúng.”
Lúc Bảo Châu vào tiểu học, Lục Thanh Diên lại mở một cửa hàng, chuyên sản xuất các sản phẩm thủ công bằng tre trúc cao cấp theo yêu cầu.
Cô tập hợp một vài người thợ làm tre trúc, kinh doanh cũng rất tốt, thậm chí còn được đăng báo, tham gia một số hoạt động phi vật thể.
Danh tiếng của Lục Thanh Diên ngày càng lớn, nhà máy may của cô cũng mở rộng theo.
Chưa đầy mười năm, cô đã trở thành người giàu nhất thành phố.
Người đứng thứ hai là chồng cô, Thư Bắc Thu.
Lúc Bảo Châu vào cấp ba, vợ chồng bọn họ đã trở thành người giàu nhất tỉnh.
Bàng Đại Hải và vợ chồng Trác Bân cùng một số đồng nghiệp thân thiết ở huyện cũng làm việc trong nhà máy của Thư Bắc Thu, đãi ngộ đều rất tốt.
Mối quan hệ giữa Bàng Đại Hải và con cái vẫn không mấy hòa thuận, ông ấy đành phải từ bỏ, sau đó tự tìm một người bạn đời, hai người nắm tay nhau sống, cũng khá tốt.
“Đại thọ chín mươi tuổi của ông ngoại, chúng ta phải về tham gia.” Hôm nay, Thư Bắc Thu nhắc đến sinh nhật ông ngoại, hào hứng kéo Lục Thanh Diên đi chọn quà.
“Ông ngoại thích tiền nhất, lúc đó mừng tuổi một phong bao lớn, mua thêm ít đồ ăn ngon cho ông ấy là ông ấy vui rồi.” Lục Thanh Diên cười nói đùa.
Cả bà ngoài và ông ngoại đều khỏe mạnh, đây là điều khiến cô vui mừng nhất.
“Vậy thì mua nhiều một chút, cũng mua cho bà ngoại.” Thư Bắc Thu nắm tay cô, bây giờ bầu không khí xã hội đã cởi mở hơn nhiều, trên đường phố rất nhiều người nắm tay nhau.
“Được. ” Lục Thanh Diên đáp, cùng anh đi mua quà, ngày hôm sau dặn dò công việc xong, liền dẫn gia đình về quê.
Ngày sinh nhật rất náo nhiệt, cộng thêm việc vợ chồng Lục Thanh Diên mấy năm nay vừa sửa đường cho quê hương vừa xây dựng nhà dưỡng lão, trường học, nên tiếng tăm của bọn họ cũng rất tốt.
Nhiều người nhìn thấy bọn họ, liền chủ động chào hỏi.
Lục Thanh Diên giao tiếp hơi đuối sức, đành phải trốn vào với mấy chị dâu.
Bảo Châu lại chơi rất vui vẻ với mấy bạn nhỏ.
“Mua nhà à? Các chị định mua ở thành phố hay tỉnh lỵ?”
Lục Thanh Diên nghe mấy chị dâu nói định mua nhà ở thành phố, liền hỏi.
“Còn các em thì sao? Các em mua ở đâu, chúng tôi mua gần đó.” Mấy chị dâu cười nói.
Lục Thanh Diên và Thư Bắc Thu hiện vẫn ở nhà của nhà máy cơ khí thành phố, bọn họ vẫn chưa mua nhà.
“Vậy để em bàn bạc với Bắc Thư, đến lúc đó chúng ta sẽ mua chung một khu chung cư.”
Cuối cùng sau khi bàn bạc, vợ chồng Lục Thanh Diên vẫn mua nhà ở thành phố, bọn họ cũng không mua biệt thự gì to lớn, chỉ là loại căn hộ tầng cao ở khu chung cư, năm phòng hai phòng khách và ban công lớn, hoàn toàn đủ ở cho bọn họ.
Mấy anh em Lục Thanh Thiên cũng mua nhà ở khu chung cư đó, chờ ba mẹ Lục già yếu không thể tự chăm sóc, bọn họ sẽ đón ba mẹ lên thành phố ở.
Hiện tại ba mẹ Lục vẫn chưa muốn lên thành phố, bọn họ thích ở quê, không nỡ bỏ lại gà vịt heo của mình.
“Thanh Diên.” Sáng sớm Thư Bắc Thu hôn Lục Thanh Diên, “Hôm nay đi hẹn hò nhé.”
“Được.”
Lục Thanh Diên cười gật đầu: “Có dẫn Bảo Châu đi không?”
“Nó đã là sinh viên rồi, không dẫn.”
Thư Bắc Thu thích đi chơi riêng với Lục Thanh Diên.
“Được rồi, em đi thay đồ.”
“Anh đi nấu bữa sáng.”
Mẹ Thư và ba Thư đã về quê, dì giúp việc là bán thời gian, mỗi ngày sẽ đến dọn dẹp nhà cửa, vợ chồng Thư Bắc Thu hiện tại công việc cũng không bận rộn, nên tự nấu ăn ở nhà.
Lục Thanh Diên thay đồ xong, cùng Thư Bắc Thu lái xe ra ngoài.
Nhìn những bình luận bay lượn trên đầu Thư Bắc Thu, khóe miệng Lục Thanh Diên cười càng rạng rỡ.
【 Ôi trời ôi trời cp tôi ship hạnh phúc quá! 】
【 Bây giờ Tiểu Thanh Diên sống thật hạnh phúc, không còn là nữ chính bi kịch nữa! 】
【 Cố lên! Hướng về cuộc sống càng tốt đẹp hơn nào! 】
________Kết thúc____________

Bình luận

Để lại bình luận