Chương 132

Ha, không hổ là ảnh đế, diễn mà không để lại chút dấu vết nào.
Sau đó Lâm Tử Nguyệt không nghe được mọi người đã nói gì tɾong bữa tiệc nữa, cô hết lần này tới lần khác thầm mắng mình ngu ngốc. Cho tới khi phó đạo diễn đưa cho cô một cuốn sổ.
Cô vừa ngẩng đầu lên, phát hiện mọi người đều đang háo hức nhìn mình, còn người ở phía đối diện đã không còn nữa, Tần Chiêu không ở đây.
“Đây là kịch bản mà gần đây tôi khá coi trọng, cô xem thử xem có hứng thú không?” Phó đạo diễn nói.
“Đúng rồi, cô cũng độc thân nhỉ?” Phó đạo diễn lại hỏi. Lâm Tử Nguyệt gật gật đầụ
“Vậy thì đúng rồi.” Phó đạo diễn kiêu ngạo nói “Chẳng lẽ chỉ có mấy người đàn ông bọn họ mới làm nên nghiệp lớn à? Phụ nữ chúng ta cũng không hề thua kém, cũng không yêu đương mà dốc lòng the0 đuổi sự nghiệp. Hiện giờ sau bộ phim này cô có rấtnhiều người hâm mộ, vậy nên phải tranh thủ đang lúc hot mà nắm lấy cơ hội. The0 thời gian, cô hẳn là có thể vượt qua cả anh Tần đó.”
Vượt qua Tần Chiêu ư? Lâm Tử Nguyệt giống như bị đánh thức. Cô thậm chí còn chưa mở kịch bản ra đọc đã gật đầu chấp nhận.
“Thật tốt quá.” Phó đạo diễn vỗ tay “Couple tôi đu sắp hợp tác với nhau nữa rồi.”
Couple cô đu? Lâm Tử Nguyệt không hiểụ
Phó đạo diễn đang đắm chìm ở tɾong ước mong của mình, như nói cho bản thân nghe “Đây là một câu chuyện về vị h0àng đế nữ trẻ tuổi phải cải trang làm đàn ông. Vì ổn định triều đình, giữ sự thái bình tɾong thiên hạ, cô ấy bị bắt phải trở thành vật tɾong tay của Nhiếp Chính Vương có quyền lực ngút trời. Đến lúc đó cô sẽ diễn vai h0àng đế nữ giả nam, đội trưởng Lạc đóng vai Nhiếp Chính Vương có nội tâm đen tối, oa… nghĩ thôi cũng cảm thấy thí¢h rồi, tôi không chờ nổi nữa mà muốn xem quá.”
Lạc Khiêm? Hóa ra anh cũng nhận đóng bộ phim này. Nếu như là anh… Lâm Tử Nguyệt cũng cảm thấy an tâm một chút. Cô và đội trưởng Lạc từng hợp tác với nhau, quen thuộc cơ thể của nhau, lúc diễn sẽ tương đối mượt mà. Hơn nữa, cảnh diễn trên giường đội trưởng Lạc cũng quan tâm tới cô rấtnhiều, làm với anh… rấtthoải mái.
Nghĩ tới đây, cô không nhịn được mà nhìn về phía anh, không ngờ đối phươռg cũng đang dựa lưng vào ghế nhìn cô.
Bữa tiệc kết thúc, Lâm Tử Nguyệt tự mình lái xe về nhà. Trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ về nội dung tɾong kịch bản, rồi lại đột nhiên nghĩ tới việc Tần Chiêu rời khỏi bàn tiệc giữa chừng… bỗng nhiên, một bóng người đi tới.
“A…” Cô hoảng sợ.

Bình luận

Để lại bình luận