Chương 133

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 133

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lam Đà xoa nhẹ đầu cô “Em nói không có, nhưng lá thứ lại xuất hiện ở đây, còn cố ý kẹp ở bên trong đây không phải là muốn chọc giận bọn tôi sao?”

“Huhu tôi thật sự, không có nhìn thấy nó, tin tôi đi mà có được không…….”

Nhìn cô khóc đến thảm thương như vậy, Quý Đỗ hừ một tiếng.

“Đến bây giờ cũng không biết nước mắt của em là cố tình khóc cho bọn tôi xem hay là còn có tâm tư gì khác, có phải vẻ mặt này cũng là đang giả vờ không? Sao tôi có cảm giác tâm cơ em rất sâu nhỉ?”

Cô nhất thời sửng sốt, đờ đẫn nhìn hắn.

Quý Đỗ quăng quyển sách kia đi, rồi ngã người ra sau sô pha.

Bầu không khí yên ắng, không một ai lên tiếng, ánh mắt sắc bén đều tập trung trên người cô, lại qua vài giây, cô quỳ dưới đất nhìn hắn rồi bò qua đó.

Quỳ ở trước mặt hắn, cúi đầu, nhỏ giọng nói “Cầu chủ nhân ban thưởng.”

“Ban thưởng cái gì cho em?”

“Dương vật……Muốn ăn dương vật lớn của chủ nhân, cầu xin chủ nhân.”

Quý Đỗ cong lưng, túm tóc cô nhấc lên “Nhìn cái bộ dạng này, còn nói không phải lấy lòng tôi, rõ ràng em đã biết trước bức thư tình này!”

“Tôi thật sự không biết mà, thật đấy, cầu xin chủ nhân tin tôi.” Cô sợ hãi không ngừng lắc đầu.

“Em mà không sai sao lại phải lấy lòng tôi!”

Đàm Lam nhíu mày “Quý Đỗ, được rồi, cô ấy có lẽ không biết thật, đừng ép cô ấy nữa.”

“Nhìn cái dáng vẻ dâm đãng này mà dám nói không biết?”

Vân Tô Tô hoảng sợ, khóc nấc lên, cổ tay di chuyển muốn cởi quần hắn, Quý Đỗ thả tóc cô ra, cái miệng nhỏ há lớn liền gấp không chờ nổi mà ngậm lấy dương vật hắn.

Từ đầu tới cuối hắn đều trầm mặt, cái dáng vẻ này ngoại trừ hệt như tiện nhân đang lấy lòng, còn lại đối với hắn cũng không có ý gì khác.

Đè đầu cô xuống, cảnh cáo “Thu hồi hết mấy cái ý nghĩ không an phận của em đi.”

“Ô ưm……Ô!”

Cô nói không nên lời, không thể phản bác, chỉ có nước mắt uất ức không ngừng rơi xuống đùi hắn.

Hứa Tân nhìn gương mặt đầy tủi thân của cô “Quý Đỗ, phản ứng của mày có hơi thái quá rồi đấy, lỡ như cô ấy thật sự không biết, mày nên nhẹ nhàng với cô ấy một chút, cổ họng cũng sắp hỏng rồi kìa.”

Hắn buông tay ra, nhìn thấy cô càng ra sức phun ra nuốt vào hơn, cái đầu ở giữa háng hắn không ngừng lúc lắc, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên khẽ, nơi đó kẹp hắn thật chặt, hút lấy cây gậy của hắn thật thoải mái, khiến hắn phải xuýt xoa một hơi.

“Đệt.”

Tốc độ phun ra nuốt vào càng lúc càng nhanh, thế mà có thể khiến hắn có chút cầm giữ không nổi, đầu không ngừng đong đưa, cả khuôn mặt bị cây gậy thọc cho biến dạng, yết hầu căng lớn.

“Nôn……khụ khụ khụ! Khụ! Khụ.”

Lam Đà vội nắm mái tóc phía sau của cô kéo ra, cả khuôn mặt cô bị sặc nước miếng nghẹn tới đỏ bừng, còn đang không ngừng ho khan, nước miếng và dương vật kéo ra một sợi chỉ bạc, chảy xuống khóe miệng trông hết sức dâm đãng.

Vỗ vỗ lưng cho cô, Vân Tô Tô ho khan sù sụ, nước mắt lưng tròng nhìn sắc mặt âm trầm của hắn, hốt hoảng mà nói xin lỗi.

“Thực xin lỗi, chủ nhân, huhu khụ tôi không phải cố ý, tôi sẽ liếm thật tốt, nhất định sẽ liếm tốt mà.”

Hứa Tân đứng dậy xoa đầu cô “Nhìn xem mày dọa cô ấy kìa, sẽ không đánh em, sợ cái gì chứ?”

“Có lẽ nào là đang chột dạ?”

Đàm Lam nhíu mày, “Quý Đỗ, mày quá nhạy cảm rồi.”

“Cũng chưa chắc!”

Hắn đem người bế lên, đặt ở trên bàn trà, ra lệnh nói “Tự mình tách đùi đem bức mở ra!”

Vân Tô Tô vừa khóc vừa làm theo lời hắn, giữ lấy hai bên đùi cố gắng tách ra hai bên, hắn thì đứng ở trước mặt cô, dương vật nhắm ngay đường đi chặt hẹp, rồi từ từ len lỏi vào trong, thật chặt, kẹp đến da đầu hắn tê rần.

Bàn tay xoa nắn bầu ngực, hỏi cô “Thoải mái không?”

“Thoải mái, thoải mái!”

“Vậy thì kêu ra đi.”

Rõ là khó chịu tới rơi nước mắt, lại phải cố ngẩng đầu, nén nước mắt không cho nó chảy ra, bày ra vẻ mặt được xem là quyến rũ nhất.

“Lớn quá, chủ nhân thao em sướng, ưm, dương vật to quá ư ! Bức muốn hỏng rồi…….A, ưm sướng, sướng quá…”

“Thật tiện!”

Cô cố gắng giữ cho hai chân giạng ra, thân mình không có gì chống đỡ, cứ thế mà ngã ra sau, nguyên phần lưng dán ở trên mặt bàn lạnh lẽo, bị hắn đè xuống mạnh bạo thao.

Nước dâm chảy ra từ nơi giao hợp ngày càng nhiều, dương vật đi vào lại rút ra, tốc độ nhanh đến mức chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng chồng, tiếng nước nhóp nháp thật lớn, bên trong phòng khách trình diễn một hồi tiết mục vây xem, tiếng thở dốc quyến rũ mê người, không ngừng quanh quẩn.

Phía dưới bị thao đau rát, Vân Tô Tô không dám nhìn gương mặt tức giận kia, cặp vú trước ngực lắc lư lên xuống, một tiếng thét chói tai vang lên, âm đạo theo đó cũng thít chặt lại.

“Sướng quá…….Ưm! Chủ nhân, chậm một chút mà, chậm một chút, tao bức sắp bị thao hỏng rồi, hư rồi ô, quá lớn, đi vào! Đi vào……Đụng trúng tử cung rồi, chủ nhân aaa!”

Cô thật sự không chịu nổi nữa, la hét thất thanh, Đàm Lam chống người đứng dậy, nghĩ hắn muốn mình, miệng theo bản năng há to để bất cứ lúc nào cũng có thể ngậm vào dương vật của hắn.

“Đủ rồi, khép miệng lại cho tôi!” Hắn trừng mắt nhìn cô, thoáng liếc qua Quý Đỗ “Người cũng sắp bị mày thao tới ngất rồi kia kìa, giận thì giận cũng không nên quá đáng như vậy!”

Nói vậy nhưng hắn vẫn không dừng lại, thắt lưng vẫn cắm hết sức nhiệt tình vào trong “Thích nói dối như vậy thì phải chịu được trừng phạt, không phải sướng lắm sao? Càng kêu sướng thì càng phải thao chết em, có khó chịu thì tự mình mở miệng nói ra đi.”

Mấu chốt là, cô làm sao dám nói, bị bọn họ hành hạ thành cái bộ dạng như bây giờ, chỉ biết gào khóc bảo bản thân thoải mái, khiến bọn họ sung sướng mà thôi.

Cô không biết bức thư tình này từ đâu mà ra, thật sự là không biết.

Bình luận (0)

Để lại bình luận